Trần Thanh vốn định đến Kim Sơn tự để gặp Pháp Hải nhưng người tính không bằng trời tính.
Kim Sơn Tự cũng giống như các chùa khác, xây trên núi cao , có bậc thang rất dài, giống như nếu không ở trên núi thì sẽ không phải là chính quy vậy.
Nhưng cũng giống như tin tức cậu thu thập trong khách điếm, Kim Sơn Tự hương hoả rất thịnh ,rõ ràng không phải dịp lễ tiết gì nhưng người đến cúng bái cũng không phải ít.
Dẫn đến người nhìn về phía cậu cũng rất nhiều, chính xác mà nói là nhìn mặt cậu, gương mặt này của Trầm Thanh thực sự quá yêu nghiệt , coi như luôn lạnh lùng, toàn thân đều lộ vẻ người thường chớ gần ,nhưng vẫn thu hút không ít sự chú ý của các tiểu thư trên đường đi.
Đối với việc này Trầm Thanh hiện lên cảm giác tự hào vô hình,.. còn là ca ca của ta càng đẹp mắt hơn.
Cũng không biết nếu Bạch Tố Chân biết Trầm Thanh so sánh y cùng một cô nương nào đó ,kết quả còn là bản thân đẹp mắt hơn thì tâm trạng sẽ như thế nào ,dù sao trên người y cũng không có bất kỳ điểm nào giống phái nữ .
Trầm Thanh giả vờ như không biết, mắt vẫn luôn nhìn thẳng, bắt đầu leo lên bậc thang dài đằng đẵng, nhưng lúc cậu vừa bước lên cầu thang của Kim Sơn Tự, chưa đi được mấy bước liền nghe thấy được tiếng reo hò rôm rả.
Đám người ồn ào phát ra âm thanh không tính là rõ ràng nhưng mang đầy thiện ý, cùng tôn kính hô hào"Pháp Hải đại sư".
Trầm Thanh ngẩng đầu nhìn vào trung tâm của đám đông, nhưng đã có không ít người vây lại, ngay cả cọng lông của Pháp Hải cậu cũng không thấy được.
Mà lúc này bởi vì Pháp Hải sắp tiến lên mà tránh ra ,cho nên cuối cùng Trầm Thanh cũng thấy được Pháp Hải đại sư trong truyền thuyết.
Lúc trước cậu cũng đã từng nhìn thấy Pháp Hải trong mộng cảnh nhưng cũng giống như nhìn nhân vật trong phim vậy, hoàn toàn không có cảm giác chân thực, bây giờ được nhìn cận cảnh ,việc đầu tiên Trầm Thanh làm chính là chú ý đến cảm xúc của bản thân ,hoặc là nói cảm xúc của thân thể này ,cảm xúc của Tiểu Thanh.
Hân ý bắt đầu xộc lên.
Không sâu ,chỉ sự căm giận đơn thuần,không có cảm giác buồn nôn cùng sự chán ghét trong đó.
Cảm xúc này còn kém xa so với Hứa Tiên, đối Với Hứa Tiên đã nồng đậm đến mức muốn giết đối phương ,nhưng đối với Pháp Hải chỉ là sự căm giận nhưng cũng không có ý muốn giết đối phương.
Đây rốt cuộc là...
"Vị thí chủ này, có thể hay không mươn một nước nói chuyện?".
Trầm Thanh nhìn Pháp Hải bước tới gần liền né ra hai bước để hắn đi qua, nhưng lúc sau hắn lại quay đầu nhìn lại, không nghĩ tới Pháp Hải sẽ đưa ra yêu cầu này.
Trầm Thanh tỉ mỉ quan sát một phen ,nam nhân đứng trước mặt cậu còn rất trẻ, giống như trong mộng, dáng người thẳng tắp, tấm lưng cao rộng đứng trước mặt ,làm cho cậu cũng trở nên trang nghiêm theo, nhưng cặp mắt cũng rất hiền từ.
Tựa như cảm giác phục tùng trước Đức Phật vậy.
Nếu như nói cặp mắt của Bạch Tố Chân giống như mang theo vô số móc câu ,khiến người ta nhìn một lần sẽ không thể cưỡng lại mà đắm chìm trong nó ,vậy con mắt của Pháp Hải chính là chan chứa đầy thiện ý ,nhìn một lần sẽ khiến người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu cả người đều trầm tĩnh lại ,không kìm được mà muốn tỏ bày tâm tình với hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ta cùng Hứa Tiên đoạt nam nhân [Edit]
FanfictionVăn án : Trầm Thanh lớ ngớ xuyên không vào 1 con thanh xà(rắn xanh) , sau đó lại bị 1 đại yêu quái ngàn năm nuôi trong tay áo . Vốn cho rằng bản thân đã bước vào con đường tu chân , ngờ đâu phát hiện đại yêu quái anh tuấn kia lại là Bạch Tố Chân . T...