Chương 50 Về núi Thanh Thành thôi.

41 2 0
                                    


"Ta sẽ đồng ý với ngươi".

Bạch Tố Chân đột nhiên nói như vậy chợt khiến không gian trở nên im lặng đến kì lạ, Tiểu Thanh chết lặng, Bạch Tố Chân rõ ràng đang nhìn Tiểu Thanh nhưng lời lại nói cho Hứa Tiên.

"Đại nhân !" Tiểu Thanh ủy khuất gọi y.

"Ngươi thật sự đồng ý sao " Ngược lại với Tiểu Thanh ngữ khí của Hứa Tiên rất vui vẻ bừng bừng khí thế.

"Ừ" Bạch Tố Chân đã lên tiếng , Hứa Tiên cũng chẳng cần phải nói nhiều lời nữa.

"Đại nhân,... vì sao" Tiểu Thanh hai mắt đỏ ngầu, hắn giật giật thân thể muốn tránh thoát yêu khí đang trói buộc mình nhưng lại không được.

"Tiểu Thanh, ngươi... nên về núi Thanh Thành thôi ",Tiểu Thanh quá bảo vệ y, rất thích y ,y cũng giống như vậy.

Bạch Tố Chân cũng rất thích Tiểu Thanh ngốc nghếch này ,cũng rất quan tâm hắn.

Cho nên ý làm sao có thể tổn thương hắn được ,chớ nói chi là giết.

Nghĩ tới đây ánh mắt Bạch Tố Chân tối ngầm.

Tiểu Thanh cũng không muốn làm y khó xử, thậm chí còn đem mọi tai họa đổ lên mình, dù Bạch Tố Chân có từ chối Hứa Tiên thì tiểu yêu quái nhất định vẫn sẽ không bỏ ý định muốn giết Hứa Tiên, dù cho thuyết phục Tiểu Thanh , có lẽ cũng không có nhiều tác dụng lắm.

Chỉ có đáp ứng Hứa Tiên ,nói cho Tiểu Thanh biết y đã hạ quyết tâm ,cũng không bị bức ép thì tiểu yêu quái mới không còn nguyên nhân để giết Hứa Tiên nữa,mới không còn ngây ngốc tự dày vò bản thân nữa.

Nước mắt lan tràn khỏi hốc mắt đỏ ngầu, Tiểu Thanh không tự chủ mở to hai mắt đem thân ảnh Bạch Tố Chân nhìn càng rõ ràng," Đại nhân... Ngươi muốn đuổi ta đi?".

"Ừ" Bạch Tố Chân giúp hắn lau đi nước mắt, tính cách của Tiểu Thanh quá đơn giản, ở bên cạnh y cũng không phải chuyện tốt ,nếu sau này lại phát sinh xung đột với Hứa Tiên ,sợ là tiểu yêu quái sẽ lại nổi lên ý nghĩ ngu ngốc nào đó.

Hiện tại là lúc hoàn hảo,y sợ ngày nào đó tiểu yêu quái biết được quyết định của mình ban đầu có bao nhiêu ngốc nghếch , lúc đó có hối hận cũng không kịp.

"Ngoan, về núi Thanh Thành đi " Bạch Tố Chân thu hồi yêu khí kìm kẹp Tiểu Thanh , kép hắn nhấc lên, sau đó dùng tay nâng cằm để đầu hắn hơi ngước lên.

"Không!" Tiểu Thanh hít sâu một cái," Ta muốn đi theo ngươi!".

Bạch Tố Chân cúi đầu, dùng trán của mình chạm vào trán Tiểu Thanh, chỉ thấy bạch quang tại nơi chạm nhau giữa trán hai người lóe lên, Tiểu Thanh mở to hai mắt, nhìn bạch Tố Chân, hoảng hốt nói.

"Người làm gì vậy ?!" Tiểu Thanh trong mắt đầy kinh ngạc âm thanh cũng không tự chủ mà run rẩy," Ta không cần tu vi của ngươi".

Chỉ trong một khắc ngắn ngủi này,Bạch Tố Chân đã độ cho cậu năm trăm năm tu vi ".

"Người thật sự cứ như vậy... Muốn đuổi ta đi?! ", những giọt nước mắt lan dài trên khuôn mặt nhỏ nhắn, "vì ta làm người khó sử sao ?"

Ta cùng Hứa Tiên đoạt nam nhân [Edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ