Sau ngày hôm đó, sư phụ bắt đầu đóng cửa, bế quan tu luyện.
Nghĩ cũng phải, y vốn là kiếm tu tu Vô Tình đạo. Chìa khoá mấu chốt khi tu đạo này chính là phải tĩnh tâm.
Tâm không động, lòng sẽ không đau.
Ta tự hỏi...
Liệu rằng người tu Vô Tình đạo cả một đời sẽ không bao giờ động tâm sao?
...
3 năm sau...
Thời gian thoáng chốc thoi đưa, mới đó mà đã 3 năm kể từ khi ta đến Tu Chân giới.
Nói đúng hơn là 3 năm sau khi trùng sinh.
3 năm nay, sư phụ một lòng bế quan tu luyện, ta vẫn chưa có có hội gặp lại người lần nào.
Tiết trời gần đây đã bắt đầu trở lạnh. Thời điểm này, tuyết bay nhẹ trên khắp nền trời, phủ trắng cả Thường Lạc viện.
Vào những ngày như thế, ta thường pha một bình trà nóng, ngồi bên bàn đá rồi ngắm cảnh suy tư.
Ta nhấc nhẹ rồi ngả lòng bàn tay, từng hạt tuyết cứ thế phủ xuống, từ tay truyền đến là cái cảm giác lành lạnh, tê tê.
Kiếp trước cũng chính là như vậy.
Trời nổi gió lớn, tuyết bay đầy trời.
Lúc ta sắp ngã xuống nền đất thì xa xa kia có một thân ảnh đang vội vàng lao đến.
Bóng dáng ấy rất quen thuộc, là người khiến ta tâm tâm niệm niệm, một mực kính mộ.
Thần trí lúc ấy có phần không tỉnh táo, không biết là thật hay vốn chỉ là mộng.
Thấy ta ngẩng người hồi lâu mà chẳng hay biết đại sư huynh Tư Hy đến Thường Lạc các từ bao giờ.
Y vỗ nhẹ vào vai, rồi cất tiếng gọi:
"Sư muội, tiểu sư muội."
Bấy giờ, ta mới vội định thần trở lại.
Ngước nhìn thiếu niên phong nhã có mái tóc đen như mực, mắt sáng như sao, dáng mũi cao cao rồi đáp lời:
"Vâng?"
"Còn ngẩng người ở đây để làm gì? Nhanh đi thôi, sắp trễ giờ rồi." Tư Hy thúc giục nói.
"Đi đâu ạ?"
"Đại hội giao lưu kiếm tu, muội quên rồi sao?"
Đại hội giao lưu kiếm tu, 3 năm tổ chức một lần.
Đệ tử của Huyền môn sẽ tụ tập tại núi Phong Chương để cùng hoạt động, giao lưu kiếm khí.
Kiếp trước, ta cũng từng tham gia qua.
Tuy nhiên, thay vì được giao lưu và học hỏi thêm nhiều điều thú vị. Đại hội hôm ấy, ta trở thành trò cười trong mắt mọi người.
Cái tên "Đậu Thối" cũng từ đó tái xuất lần nữa.
Mang tên là Đại hội giao lưu kiếm pháp, thế nhưng đến việc sở hữu một linh kiếm cho riêng mình, ta vẫn còn chưa có.
Thế thì đi để làm gì chứ? Là để trở thành trò cười mua vui cho người khác như ở kiếp trước sao?
Vốn định mở lời từ chối.
![](https://img.wattpad.com/cover/345472694-288-k85930.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tri Túc Thường Lạc
RomanceVăn án: Sư tỷ vu khống ta để thượng cổ ma thú trốn thoát. Toàn bộ tông phái đều muốn ta dùng cái chết để chuộc tội. Ta giải thích, không một ai nghe. Ta chứng minh, không một ai thấu. Trước giờ vốn là vậy, ta vốn dĩ chỉ là kẻ dư thừa. Lúc ta bị vạn...