Lời không thể rút lại

137 11 0
                                    

In the blue night sky
I sing while drawing your face every day

...

Trời vẫn tối. Trên đường cao tốc, một chiếc xe phóng thật tự do như muốn có mặt kịp cuộc hẹn với nàng mặt trời sắp thức dậy của nó.

Trên vùng cỏ xanh nhô lên thành một quả đồi bên trên thung lũng rộng, có hai bóng người ngồi tựa người hàn huyên, tay cầm lon Zero Coke. Sung Hanbin nói như vậy, Zhang Hao lại trả lời như vậy, nói được vài câu chuyện lại thấy ánh đỏ của bình minh nhích lên một chút.

Gió lồng lộng thổi bay những lọn tóc chàng thanh niên, đầu mũi được phủ lên một tia sáng màu cam cháy, sương sớm làm lòng bàn tay ấn xuống cỏ thơm buốt lạnh, thế nhưng chỉ phút chốc sau, nhiệt độ nóng ẩm của một bàn tay khác liền bao trọn mảng da lạnh ấy.

Cử chỉ của Sung Hanbin bị đình trệ, Zhang Hao cũng vô thức nhận ra mình vừa nắm lấy tay anh.

Nhưng cậu muốn tiếp tục giữ nguyên trạng thái ấy.

"Hanbin à..."

"...cậu nghĩ sao về summer fling ?"

Sung Hanbin chớp chớp mắt, khẽ nuốt nước bọt. Anh đang bối rối không biết nói gì thì Zhang Hao đã rướn người gần hơn về phía anh.

Không ổn rồi !

Sung Hanbin không định hình được chuyện gì đang xảy ra nữa, đối diện với ánh mắt đầy chân tình của Zhang Hao, anh không kiểm soát được lời nói của mình, máy móc nói ra một câu như đã 'bị' người khác hỏi rất nhiều lần về trước.

"Tớ...tớ tớ tớ...Nói sao nhỉ, tớ không thích yêu xa, càng không muốn yêu ngắn ngày, có lẽ vậy tớ không rõ nữa..."

Nghĩa là sao ?

Ánh sao vụt tắt trong đáy mắt Zhang Hao trả lời rằng: hai người bọn họ không thể. Tuy vậy, cậu vẫn đánh liều hỏi anh.

"Vậy nếu tớ tỏ tình với cậu, thì cậu có đồng ý không ?"

Sung Hanbin đơ toàn tập. Đến rồi, cánh cửa đi qua ranh giới bạn bè đã thực sự mở ra. Zhang Hao đang mong chờ câu trả lời từ anh một lần nữa.

"..."

"Sung Hanbin, tớ thích cậu. Đã nghe kĩ chưa hay để tớ nói lại nhé ?" 

Cậu không thể đợi thêm được nữa. Việc tỏ tình luôn là vậy, nói ra ngay hoặc không bao giờ.

Trong cậu cũng suy nghĩ loạn xạ lắm chứ, không thể tỉnh táo, cậu tuyệt nhiên không nhận ra anh cũng đang rối bời vì mình.

"Tớ cần thời gian suy nghĩ..." Đến cuối cùng, Sung Hanbin chỉ trả lời như vậy.

Zhang Hao gật đầu, nhưng nghĩ về lời nói trước đó của Sung Hanbin, lòng cậu lại thắt lại một chút.

Họ vẫn ngồi bên nhau cùng hai lon Zero Coke cho đến khi mặt trời lên hẳn, cả bầu trời trở thành vùng trắng xóa, cũng có nghĩa là, không khí gượng gạo không thể kéo họ cứ ngồi yên một chỗ với nhau quá lâu.

binhao | summer flingNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ