Chap 5

94 16 1
                                    

Beomgyu đang đứng trong một căn phòng đông đúc với đủ loại người mặc vest và váy áo đắt tiền, một số già, một số trẻ. Yeonjun đang vòng tay qua ôm eo cậu khiến cậu không còn có thể để ý đến những người đi qua lại trong sảnh.

Buổi hẹn hò tối nay có vẻ đặc biệt thú vị. Trước đó, khi chiếc xe đưa Beomgyu đến đây thả cậu xuống, Yeonjun là người đã mở cửa cho cậu. Anh mặc một bộ vest đen trắng đơn giản, nơ được thắt một cách hoàn hảo, và ngay cả cái gió lạnh ban đêm cũng không thể làm rối tung mái tóc được tạo kiểu tuyệt vời của anh.

Beomgyu không biết liệu cậu có bao giờ chán vẻ đẹp trai của Choi Yeonjun hay không.

Yeonjun đã nắm lấy tay cậu, hướng đôi môi xinh xắn mềm mại của mình về phía cậu và hôn lên mu bàn tay cậu lần thứ hai kể từ khi họ gặp nhau. "Chào buổi tối, Beomgyu" - Yeonjun đã nói với một nụ cười dịu dàng làm Beomgyu cảm thấy bủn rủn chân tay.

Yeonjun đã không đưa ra bất kỳ chỉ dẫn nào cho Beomgyu về việc phải làm ở buổi tiệc tối nay. Tất cả những gì anh nói với cậu sau khi Beomgyu ra khỏi xe là "Họ có thể sẽ nghĩ chúng ta đang hẹn hò. Họ là những người làm việc cho tôi, và một số là cộng sự của tôi. Tôi hy vọng em có thể luôn mỉm cười thật nhẹ nhàng khi nói chuyện.

Và Beomgyu là một diễn viên giỏi, hoặc ít nhất là cậu biết cách diễn. Yeonjun đang bị kéo vào trong một nhóm người, điều đó có nghĩa là Beomgyu cũng bị kéo theo. Cả hai đều cầm trên tay một ly sâm panh, và Beomgyu có thể thừa nhận rằng cậu thích thứ này hơn rất nhiều so với loại rượu cậu uống trong lần gặp đầu tiên.

Đột nhiên một người phụ nữ lên tiếng.

"Đây là ai vậy ngài Choi ?"

Beomgyu định nở một nụ cười ấm áp với cô ta nhưng một bàn tay luồn qua lưng cậu, đặt ngay trên eo. Yeonjun ghé sát đầu vào cậu.

"Đây là Beomgyu" - Yeonjun nhỏ giọng thì thầm.

Đỏ mặt khi được nhắc đến tên mình, Beomgyu hơi cúi đầu xuống, cố tỏ ra ngượng ngùng trước đám đông này. 

Người phụ nữ tiếp tục nói "Ồ, nhưng Yeonjun, ý anh không phải vậy, phải không?"

Khoảnh khắc tên của Yeonjun được nói ra từ miệng người phụ nữ, Beomgyu cảm thấy cái ôm ngày càng siết chặt lấy cậu. Cậu nhìn qua và thấy nụ cười mím chặt trên khuôn mặt của Yeonjun. Nó gần như khiến Beomgyu bật cười thành tiếng, đó là một nụ cười trông hơi đe dọa pha chút mỉa mai. Beomgyu nghĩ rằng Yeonjun có thể thực sự cắn người phụ nữ đó nếu cô ta gọi thẳng tên anh một lần nữa.

Beomgyu ước gì mình có thể hôn Yeonjun, để biến nụ cười của anh trở nên ngọt ngào hơn. 

Và trước khi người phụ nữ có thể nói thêm lời nào, Yeonjun đã vui lòng cáo lỗi để rời đi. Beomgyu cau mày, và cảm thấy mình nên hỏi anh ấy có chuyện gì. Nhưng Yeonjun không có dấu hiệu gì là đang không ổn chỉ quyết định hòa mình vào bữa tiệc như không có chuyện gì xảy ra.

Beomgyu quan sát cách Yeonjun tương tác với mọi người ở bữa tiệc. Cậu chắc chắn rằng người lớn tuổi hơn có thể cảm nhận được ánh mắt mê đắm của cậu dành cho anh, nhưng anh ấy không bao giờ nói ra. Yeonjun là trung tâm của sự chú ý, họ đi qua từng nhóm người, chào hỏi và tạm biệt nhanh chóng. Đối với Beomgyu, tất cả chỉ là một sự thoáng qua mờ nhạt. Thời gian trôi qua, Beomgyu nhận ra rằng cậu đã dành quá nhiều thời gian để quan sát Yeonjun tối nay.

"Tôi nên xin lỗi, tôi không ngờ tối nay có nhiều người như vậy" - Yeonjun bắt đầu. "Lẽ ra tôi nên cho em biết trước."

"Không sao đâu, Yeonjun." - Lông mày của Beomgyu nhíu lại, bối rối trước lời xin lỗi không cần thiết.

Yeonjun nhún vai, rồi mỉm cười với Beomgyu. "Tối nay em đã gây ấn tượng với tôi, em luôn giữ nụ cười trên môi mình suốt buổi tiệc."

"Em muốn làm cho anh trông đẹp hơn, em nghĩ rằng đó là công việc của em ?" - Beomgyu trả lời.

Một cái nhìn tự mãn hiện rõ trên khuôn mặt của Yeonjun, anh ấy liếm môi và lắc đầu nhẹ trước khi nói  "Tôi có thể tự làm điều đó mà."

Beomgyu nở một nụ cười, bật ra vài tràng cười sảng khoái trước nhận xét tự mãn của Yeonjun. Cậu thừa nhận Yeonjun nói đúng. 

"Tuy nhiên" Yeonjun nói, nụ cười trở nên tươi tắn hơn "tối nay em đã khiến tôi trông đẹp hơn đấy."

Thấy Yeonjun có vẻ ấn tượng tốt với mình. Beomgyu ưỡn ngực đầy tự hào, cậu biết mình đã làm rất tốt tối nay và Yeonjun xác nhận cậu đã làm tốt khiến mọi thứ trở nên tuyệt vời hơn. Cậu cố tỏ ra hơi ngại ngùng khi hỏi "Thật sao ?"

"Em có thích không ?" - Đôi mắt của Yeonjun sáng lên. Anh ấy hỏi lại "Em có thích khi tôi khen em không ?"

Câu hỏi khiến Beomgyu sững người trong giây lát, giống như việc cậu nhận ra rằng, Yeonjun đã chú ý đến Beomgyu nhiều như cách Beomgyu chú ý đến Yeonjun tối nay vậy. 

Có một sự thật là Beomgyu rất thích nghe những lời khen ngợi, thích được biết cậu đang làm tốt như thế nào.

"Có lẽ." - Beomgyu thì thầm. Cậu cắn môi dưới, ánh mắt lo lắng nhìn Yeonjun, như thể chờ đợi một lời khen khác được nói ra.

Anh nhìn cậu, đưa tay ra cho Beomgyu nắm lấy và nói "Đi theo tôi."

Beomgyu nắm lấy bàn tay được đưa ra và cười toe toét khi những ngón tay của họ đan vào nhau. Yeonjun bắt đầu dẫn cậu đi đâu đó, và tất cả những gì Beomgyu có thể nghĩ đến là bàn tay của Yeonjun nhẹ nhàng và ấm áp như thế nào. Họ dễ dàng di chuyển qua đám đông, Yeonjun nở nụ cười với những người anh ấy gặp. 

Họ vẫn đang nắm tay nhau, Beomgyu mong đợi Yeonjun đưa cậu ra ngoài, nhưng thay vào đó, Yeonjun bắt đầu đi về phía hành lang. Lòng bàn tay Beomgyu có chút mồ hôi khi nắm tay Yeonjun, nhưng người kia dường như không bận tâm mấy.

Yeonjun đưa cậu đến trước cửa nhà vệ sinh. Với một cái nghiêng đầu, anh ra hiệu cho cậu bước vào.

Beomgyu tự hỏi họ sẽ làm gì, câu hỏi khiến cậu ấy bật ra khỏi đầu lưỡi.

"Chúng ta đang làm gì ở đây vậy ?" - Beomgyu hỏi. Cậu bước lại gần Yeonjun, chờ đợi câu trả lời.

Yeonjun chỉ nhướng mày, trầm giọng nói "Rồi em sẽ biết."

Ở đây rất sạch sẽ,  nhà vệ sinh sạch sẽ nhất mà Beomgyu từng thấy trong đời. Họ là những người duy nhất ở bên trong, Yeonjun kiểm tra từng phòng vệ sinh để đảm bảo rằng không có ai. Và khi đã chắc chắn anh quay lại chỗ Beomgyu đang đứng ở gần cửa, lưng của Beomgyu hướng về phía cửa và Yeonjun ở ngay trước mặt.

Yeonjun vươn tay ôm lấy cổ Beomgyu, lòng bàn tay nhẹ nhàng đặt lên làn da ấm áp, ngón tay cái xoa ngay dưới quai hàm cậu. "Chúng ta sẽ bắt đầu với thứ gì đó đơn giản, được chứ ?"

Beomgyu gật đầu ngay lập tức. Cái nhìn mà Yeonjun dành cho Beomgyu gần như khiến cậu bị kích thích. Chẳng mấy chốc, tay của Yeonjun buông xuống. Beomgyu sẽ không nói rằng cậu đang rất háo hức muốn xem những gì Yeonjun sắp làm là gì đâu. Yeonjun đột nhiên dồn Beomgyu vào cửa và cậu nghe thấy tiếng "cạch" , thông báo cho cả hai rằng cửa đã bị khóa, khuôn miệng của Beomgyu trở nên khô khốc. 

trans-darlin'Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ