Về phần Yujin, có lẽ cậu đã lờ mờ đoán được quan hệ giữa Jeonghyeon và Ricky. Từ hôm đầu tiên gặp Ricky, nhìn đôi mắt ngấn lệ đó, cái cách mà Ricky nhìn Jeonghyeon hệt như cách Jeonghyeon nhìn cậu, có anh em nào mà lại nhìn nhau bằng ánh mắt ấy chứ. Cộng thêm việc hôm nay nữa, Yujin có lẽ đã hiểu ra tất cả, rằng người Jeonghyeon yêu, có lẽ vậy, là Ricky chứ không phải cậu, chỉ là gã không nhận ra. Jeonghyeon đối với cậu rất tốt, không bạc đãi gì cậu, và có lẽ gã cũng đã từng yêu, dù chỉ vỏn vẹn vài tháng, nhưng có lẽ bây giờ đã không còn. Đã không còn tình cảm liệu níu lấy sẽ nhận được gì cơ chứ, có chăng chỉ là khổ đau.
"Chúng ta chia tay đi."
Yujin tìm đến gã, nhẹ nhàng nói lời chia tay, và cắt đứt trong êm đẹp. Jeonghyeon cũng khá bất ngờ nhưng rồi cũng chấp nhận. Gã không hiểu sao lại không có cảm giác muốn níu giữ Yujin như cách đối với Ricky. Nhìn Jeonghyeon chấp nhận một cách nhanh chóng, Yujin cũng có hơi hụt hẫng nhưng rồi cảm giác ấy cũng biến đi nhanh, cậu không muốn ở cạnh một người không yêu mình.
"Có lẽ anh cũng đã từng rung động với em, nhưng có lẽ chỉ là nhất thời. Em biết rằng người anh yêu, hoặc hứng thú vốn dĩ là Ricky, nhưng có lẽ do anh không nhận ra hoặc không muốn thừa nhận."
"Sau này vẫn sẽ làm bạn nhé." Yujin tươi cười.
"Ừm."
"À còn nữa, anh phải đối xử với Ricky thật tốt nhé."
Nói đến đây Yujin cũng hơi rưng rưng rồi đấy, chạy đi thật nhanh để không phải nhìn thấy gã. Dù sao cũng đã từng yêu, tự tay nói ra câu chia tay với người mình yêu, cậu đâu phải sỏi đá mà không biết đau lòng cơ chứ. Nhưng thôi, rời bỏ có lẽ là cách tốt nhất cho cả ba. Lau đi nước mắt, thầm nghĩ.
"Mình hoàn hảo thế này cơ mà, sợ gì không tìm được người yêu mình thật lòng cơ chứ, đâu phải trên đời này chỉ có mình Lee Jeonghyeon đâu."
Bước vào quán cà phê gần đó, gọi một li sữa chua đánh đá uống cho nhẹ lòng. Thật thoải mái mà, buông bỏ được có lẽ sẽ thoải mái hơn nhỉ?
"Ở đâu ra một cục bông nhỏ xinh thế này, cho tôi làm quen có được không?"
Là tên nào, tên nào dám gọi cậu bằng cái tên trẻ con như thế chứ? Cậu hậm hực quay lại. Ôi trời ơi, đẹp trai chết mất. Ơ không được, phải dạy cho hắn một trận vì dám gọi cậu như thế.
"Này anh kia, anh là ai mà dám gọi tôi như thế hả? Xưng hô cho đàng hoàng vào."
"Anh tên Gyuvin, bé con tên gì nhỉ?"
"Dạ em tên Yujin ạ... À nhầm, tôi tên Yujin. Trả lời câu hỏi của tôi đi tên Gyuvin đáng ghét kia, ai cho phép anh gọi tôi như thế?"
"Là do em đáng yêu quá thôi mà, nhìn như thỏ bông ấy. Nếu không phiền cho phép anh tìm hiểu em nhé, thỏ bông?"
Mặt Yujin bắt đầu hồng hồng, cậu ngại ngùng.
"Cái tên đáng ghét này, tôi cấm thì anh sẽ không làm sao?"
"Tất nhiên là không rồi, em đáng yêu thế này, bỏ làm sao được."
Thế rồi tự nhiên Yujin lại có thêm cái đuôi bám theo như thế đấy.
---
"Ricky à, anh đã chia tay với Yujin rồi, em đừng giận anh nữa..."
