Chương 3

841 89 5
                                    

Toge phải mất rất nhiều sức lực mới dám nhìn sang Yuta, nhưng anh đã nhìn thẳng về phía trước, tập trung lái xe. Toge mím môi, cũng không hỏi gì nữa.

Mùi khói thuốc đắng ngắt thoang thoảng ngay cạnh bên, thế nhưng chẳng hiểu vì sao cậu lại không hề cảm thấy khó chịu.

Suốt quãng đường bọn họ không dừng lại nghỉ chân thêm nữa, Toge muốn đổi chỗ để lái hộ mấy lần nhưng Yuta cứ một mực làm ngơ. Thế là cậu chỉ đành phải giả vờ ngủ trên ghế phụ suốt cả quãng đường. Dù sao thì như vậy cũng tốt hơn là mở mắt thao láo và đối diện với bầu không khí đầy gượng gạo trong xe. 

Chẳng mấy chốc mà những hàng cây trên đường dần biến mất, phố xá đông người dần hiện ra. Bọn họ đã rời khỏi cao tốc, bắt đầu tiến vào nội thành Kyoto. Đến lúc này Toge mới có thể thở phào, xoa xoa bả vai đã cứng ngắc vì mải tựa người vào cửa xe.

Maki đã đặt một khách sạn kiểu Tây trông rất sang trọng và đẳng cấp để tiếp đón bọn họ. Lễ cưới cũng sẽ được tổ chức trên tầng thượng của toà nhà này, ngay giây phút đón ánh hoàng hôn cuối ngày. Toge nghĩ Maki không muốn làm những nghi thức lễ cưới truyền thống kiểu Nhật là vì cô nàng không muốn dính líu gì với gia tộc cũ nữa, để kí ức về cuộc sống thuở ấu thơ hoàn toàn trôi vào dĩ vãng.

Toge nhìn gương mặt của người kia phản chiếu trên cửa kính xe. Maki đã can đảm chủ động bước ra khỏi quá khứ để quên đi những tổn thương, vậy còn cậu thì sao? Cậu vẫn mãi chưa quên được anh sau ngần ấy năm đó. Quãng đời mà Yuta ở bên cậu cứ như những mảnh thuỷ tinh màu, lấp lánh đầy màu sắc, là những kí ức vui vẻ nhất thời niên thiếu của cậu. Vậy nhưng những mảnh vỡ ấy cũng sắc bén vô cùng, cứa đến mức con tim cậu rỉ máu.

Vừa kéo vali vào trong sảnh, Toge và Yuta đã thấy Maki bước ra chào đón. Toge vẫn thường xuyên gặp cô nàng trong những cuộc họp với cao tầng, đôi lúc còn hợp tác với nhau trong một vài nhiệm vụ, thế nên đối với cậu Maki vẫn là người bạn và người đồng đội thân thiết. Chẳng có gì thay đổi trong mối quan hệ giữa họ cả, không giống như việc cậu đã cố tình xa cách và không liên lạc với Yuta trong năm năm qua.

Nhìn thấy hai người Yuta và Toge đến đây cùng nhau, Maki bất chợt lấy tay che miệng cười. Trông cô vô cùng vui vẻ, cứ như thể cả người đang nở đầy hoa vậy. Toge nghĩ có lẽ người con gái nào sắp kết hôn cũng toả ra một luồng năng lượng đẹp đẽ như thế. Tình yêu quả là kì diệu.

Maki đưa cho Yuta một tấm thẻ nhựa, bảo Toge và anh mau chóng lên phòng sửa soạn nghỉ ngơi, buổi tối còn phải tham dự tiệc độc thân của cô nữa.

Yuta thấp giọng ừ một tiếng rồi quay sang cậu, "Chúng ta mau đi thôi."

Lúc này Toge mới cảm thấy sai sai, nhíu mày hỏi lại Maki.

"Cá bào? Còn thẻ phòng của tớ đâu?"

"Cậu với Yuta ở chung một phòng." Maki thản nhiên nói.

"Cá bào? Hả?" Toge vô thức cao giọng, rồi lại vội vàng im bặt. Dường như cậu đã phản ứng hơi quá đà.

"Thì tớ có đại gia đâu, kinh phí chỗ tớ cũng có hạn mà. Tớ không đặt nổi cho mỗi người một phòng riêng đâu. Mấy người khác cũng ở chung phòng với nhau cả thôi. Cậu thông cảm đi nhé." Maki chắp tay đầy hối lỗi, nhưng Toge lại cảm thấy dường như cô nàng chỉ đang viện lí do mà thôi. Tuy nhiên, nếu cô đã nói vậy rồi thì cậu không thể lại đòi hỏi bạn phải chi thêm cho mình.

[YutaToge] Ngón Tay Thơm, Bờ Môi ƯớtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ