_4_

108 14 1
                                    

Có gì đó OOC (một tí hay nhiều là do cảm nhận của mỗi người khác nhau)

Có chửi nhau 1 tí nhưng không mang ý xúc phạm ai cả.
(Tại tôi không hay cho các nhân vật chửi nhau nên cũng hơi sợ Ụ^U)
______________________________________
.
.
.
.
.
.

"Nè nè. Ông anh đây định cậy mình có tiền là muốn nói gì thì nói sao?"

Norton vênh mặt lên trông rất ngứa đòn, còn tên kia có vẻ chẳng mảy may gì đến cậu ta.

"Cậu Naib đây coi bộ mạng lớn, cậu dậy rồi thì tôi cũng đi đây. Còn cậu Norton đúng không nhỉ? Về mà chuẩn bị đi."

'Nay hắn ăn trúng cái gì hả?'_ tôi khó hiểu suy nghĩ.

"Ông anh muốn nói gì thì nói thẳng ra đi, giấu giấu diếm diếm nhìn thấy mà ghét! Chuẩn bị cái gì, đám tang của bố anh hả?" _ Cậu ta cười khẩy.

"Norton!"_ Tôi mở miệng định ngăn cậu bạn máu liều nhiều hơn máu não của mình.

Anh ta tức giận rồi đây, tôi có thể thấy được cách anh ta chắm chặt tay đến nổi cả gân xanh. Thế nhưng hắn vẫn đang cố gượng cười.

"Bố tôi đang ở trển với bố cậu đấy. Chuẩn bị đón thêm thằng bạn chí cốt của cậu lên chung đấy, về mà chuẩn bị đồ cúng hay hoa hòe cho cậu ta đi. Kiếm cái quan tài 1m8 cho cậu ta nằm chắc còn dư cả khúc cho cậu vô chung đấy."

Gã người Pháp cũng chẳng vừa mà đáp lại, anh ta quay người vừa định bỏ đi.

"Nè ông chú, ông nói chuyện lại cho đàng hoàng đi nha!!"_ Norton gào lên.

Tôi phải nhanh tay bấm nút gọi y tá rồi nhảy xuống giường giữ hắn lại.

"Chú có biết mình đang đụng chạm đến ai không!? Chú muốn gây sự chứ gì, muốn đánh nhau mới chịu đúng không!!" _ Cậu ta vùng vẫy, muốn  khỏi tôi.

"Norton, bình tĩnh đi đã. Đang ở bệnh viện..."_ tôi cố giữ tên cứng đầu này lại.

"Mày đi mà bĩnh tĩnh, mà bình tĩnh thế quái nào được!? Cái thằng kia đnag trù mày chết đó!"

"Tôi chỉ thông báo trước thôi, lỡ đâu thế thì sao?"_ Giọng Joseph vang lên theo một cách cợt nhả khó hết mức có thể diễn tả thành lời.

"Thằng chó!! Naib, mày bỏ tao ra, bộ mày không thấy bức xúc hả! Mày bị sao vậy hả!?" _Norton dường như không cam tâm.

Các y tá đã bước vào và giúp tôi giữ cậu ta lại, nhưng cậu ta vẫn chưa yên phận mà tiếp tục vùng vẫy mạnh hơn. Cái vết sẹo bên mắt cậu ta nhăn lại kèm thêm cái gân đang nổi lên, cậu ta mỗi lúc như này đều rất khó bảo.

"Tôi nhớ do cha cậu cứu cậu nên mới mất nhỉ? Sao lại nhìn tôi thế kia, do cậu bắt đầu trước cơ mà." _Anh ta tiếp tục ọc tức Norton.

"Ngài Joseph, đủ rồi. Xin ngài rời đi cho..." _Giọng tôi tràng đầy sự nghiêm túc khi nhìn vào gã người Pháp.

Anh ta nở một nụ cười khinh về hướng chúng tôi rồi quay lưng rời đi, còn tiện bồi thêm một câu.

"Tiền viện phí tôi đóng cho cậu ta rồi, chỉ cần đi xong đừng về thăm tôi là được. Tạm biệt." _ Anh ta còn thân thiện vẫy tay chào cơ đấy.

•JackNaib•_ Hỏi?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ