CHAP 1. VIÊM TINH TÀ PHÁI

269 7 0
                                    

         Tại một tạp quán ven đường, nơi đây là nơi mọi người cùng nhau ăn uống, nghỉ ngơi và cũng là nơi bắt đầu những câu chuyện phiếm của những khách quan từ nhiều nơi hội tụ.

          Ở một khu giữa trong quán, mọi người bàn tán xôn xao về những câu chuyện của các vùng thị xung quanh người dân bị giết chết hàng loạt, bọn họ điều bị hút hết máu và mỗi vùng thị đó điều không còn một ai có thể sống sót.
Một người ngồi trong dãy bàn tán vừa rồi liền đập tay lên bàn tỏ vẻ tức giận, quát:
      " Khốn kiếp mà, tại sao lại tàn ác đến mang rợ như thế. Ra tay giết người với số lượng lớn như vậy mà còn hút hết máu của người đang sống thật sự là tà thuật."

         Cùng lúc đó một lão ông ngồi phía sau bàn tên lúc nãy liền đứng lên đi lại bàn chính giữa trong quầy quán, chậm chậm cất tiếng nói trầm thấp của mình:
   
       " Các vị đừng nên đắt tội bọn tà thuật Viêm Tinh, bọn chúng trước giờ điều chỉ giết vài người để luyện tà đạo. Thế nhưng hiện giờ số người chết cùng với số lần tà phái đó hoành hành một lúc một nhiều, tức về sau sẽ có chuyện không lành cho dân chúng. Ắc cũng tận thế sắp tới ập lên đầu sinh linh vô tội."

         Trong gốc phải của quán hai nữ nhân đang ngồi ăn bàn thầu vừa nhấp vài ngụm nước để lấy sức trở về Liên Sơn. Hai người vừa ăn, vừa nghe mọi người bàn tán về phái Viêm Tinh thì cả hai không hẹn mà hai mắt nhìn nhau.

         " Này Châu Hiền tỷ, nãy giờ tỷ có nghe xung quanh nói gì không. Là Viêm Tinh đó, bọn chúng ngày càng hung ác coi trời bằng vung mà. Mình mau trở về bàn với sư phụ xem sao". Tú Anh nhìn sư tỷ mình thì thầm, cô nhìn nét mặt Châu Hiền tỷ thật ảm đạm xem ra sư tỷ đã nghe hết thảy những gì mọi người nơi đây nói, chắc tỷ cũng tức lắm.

       Thấy ánh mắt Tú Anh dò xét tới mình, Châu Hiền thản nhiên đáp:
        " Chúng ta ăn nhanh, mau trở về tìm sư phụ, tỷ sẽ thuật lại cho người nghe. Chúng ta đường đường là phái Liên Sơn bảo vệ dân chúng là trách nhiệm bấy lâu, sao có thể để bọn tà phái lộng hành mà giết hại vô số người".

        " Vâng sư tỷ, chúng ta mau chóng đi thôi" Tú Anh lên tiếng đáp lại.

...............................................

           Ở Tuyệt Cóc một thanh âm lạnh buốt vang vọng trong một khoảng không. Một người ngồi trên một chiếc ghế da hổ, mình khoác ngoại bào đen trông nét mặt hung tợn đang nhìn chầm chầm những người đang quỳ phía dưới đài mà rằng ra từng chữ:           
    "MỘT...LŨ...VÔ...NĂNG...CÁC... NGƯƠI !!!"

      Đó không ai khác ngoài trưởng môn phái Viêm Tinh, hắn hoạt nhìn tuổi đã thất tuần mà tóc vẫn đen nhánh, hàm râu dài kéo dài hết hàm mặt, chân mày cau lại thành một đoàn trông rất tức giận.

           Một nữ nhân bước lên trước hai nữ nhân đang quỳ ở dưới mà chấp tay với lên hướng trên mà nói:" Sư phụ xin người nguôi giận, ta sẽ dốc hết sức tìm ra Bạch Liên Hoa tái thế về cho người, còn về chuyến đi thất bại lần này 2 sư muội không có tội xin người hãy tha cho. Đồ nhi xin chịu phạt thay, tùy người giao phó."

         Hai người đang quỳ gạp dưới đất liền phất dậy mà chấp hay tay, người đeo mặt nạ xanh lam lên tiếng trước: " Là đồ nhi vô dụng, có phạt cứ để đồ nhi chịu, xin người đừng quở trách sư tỷ cùng sư muội, lần đi này là do ta dẫn dắt mà không tìm được thứ sư phụ trông mong nên đáng bị trách phạt."

[Seulrene] - Liên Hoa Trong Vạn KiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ