CHAP 7. CHIÊU MỘ KHƯƠNG SÁP KỲ LÀM ĐỒ ĐỆ (2)

90 7 0
                                    

            Sáp Kỳ thấy lão bà bà tỏ ý muốn cô làm đồ đệ của bà ấy, thì không khỏi ngạc nhiên:
       " Ta không muốn một chân đạp hai thuyền, tại sao bà không truyền lại cho A Tứ cũng đâu nhất thiết phải là ta mới được ".

        " Nhất định là ngươi mới được, ta không thể dạy cho A Tứ vì thể lực của nó không phù hợp, với lại tư chất của A Tứ chỉ dành cho y thuật mà thôi". Tất nhiên phải là ngươi rồi, tuyệt kỹ của Hắc Liên Hoa làm sao để người thường như bọn ta có thể luyện được chứ, lão bà bà thầm oán trách.

          " Nhưng mà tại sao phải cùng cái người kia chứ. Lão bà bà à lão bà bà, lỡ cô ta trong lúc tập luyện cho ta một chưởng thì chẳng phải mất mạng sao, bà quên ta đã mất đi công lực rồi à chả khác nào kêu ta đi chết nha". Sáp Kỳ cũng không muốn mất đi cơ hội giải dược Lâu Hoàn, chỉ vì muốn thăm dò tình hình coi lão bà bà còn ẩn ý gì nữa không mà lại kêu cô cùng người kia cùng tập luyện.

             Nghe được Sáp Kỳ nói như vậy, cũng ngầm hiểu cô đã lưỡng lự đồng ý rồi, nên lão bà bà cũng thầm mừng vì người trước mặt cũng không tới nỗi khó dụ dỗ. Tại vì bà đã biết cách đánh ngay trọng điểm là Lâu Hoàn, chỉ có thứ này đem ra trao đổi là được nhất

        " Ai nha, A Kỳ ngươi không phải nhác gan đến thế chứ còn là người phái Viêm Tinh, nhưng xem xét tướng mạo lúc gặp ngươi lần đầu cũng không phải giữ nhiệm vụ nhỏ trong phái chẳng lẽ không có cách ứng phó với một cô nương sao. Cũng chẳng cần lo, ngươi cứ việc đạp hai thuyền chỉ trong một năm là được, hết một năm ta liền cho ngươi thứ ngươi cần. Lão bà bà ta đã chọn A Kỳ ngươi cùng nàng ta thì chắc hẳn sẽ không lầm mà giao lại tuyệt kỹ, tới thời khắc quyết định ta sẽ nói rõ cho các ngươi biết. Cứ xem như chúng ta có duyên với nhau đi....HA..HA...". Cũng chẳng đợi Sáp Kỳ đáp trả đồng ý hay không, lão bà bà một mạch vô nhà chuẩn bị đồ ăn cho buổi sáng cùng A Tứ mặc kệ người vẫn còn đang ngơ ngác với đám thuốc quý ngoài sân.

            Người tính không bằng trời tính, Sáp Kỳ tính không bằng lão bà bà tính. Trong đầu cô ý định sẽ tìm hiểu thêm nguyên nhân mình bị ép làm đệ tử của lão bà ấy, thì bà ấy lại thản nhiên nói ' họ có duyên... duyên gì đây !!! '. Sáp Kỳ thầm nghĩ giống như bị lừa vậy, chả biết có thể giải được Lâu Hoàn kia hay không, cũng chả thể nào thoát khỏi tay lão bà bà nên đành chịu chấp nhận ' phóng lau thì phải theo lau thôi'. "Haizzz..." một tiếng thở dài, rồi cũng tiến vào nhà nhưng không khỏi thầm đánh giá mình ' Chắc bọn thuộc hạ không biết Đại thủ lĩnh giết người không chớp mắt của chúng lại thất bại như bây giờ, nói từ chối cũng không được mà công lực cũng không còn. Phải chi có Thừa Hoan cùng Nghệ Lâm thì hai đứa chắc phải trợn cả mắt không tin tỷ của mình lại bái sư cùng đối thủ '

...................................................

           Bữa ăn sáng rồi tới bữa ăn chiều, Sáp Kỳ cùng hai mẹ con A Tứ ngồi vào bàn thưởng thức những món ăn đạm bạc. Nói chứ các món này cũng rất vất vả mới có được, Sáp Kỳ không nghĩ bắt cá lại khó tới vậy. Cũng đúng thôi, đó giờ toàn do bọn thuộc hạ cấp dưới chuẩn bị cho cô, mà cũng có lúc cô cũng đi kiếm lương thực vào lúc thực hiện nhiệm vụ quá xa, nhưng chỉ cần một chưởng là bắt được con mồi quá đơn giản trong tầm tay. Khi được A Tứ chỉ dẫn phải kiếm cây hoặc dùng tay bắt cá thì cô còn tự đắc rất dễ. Đến lúc A Tứ được đầy giỏ thì cô lại le ngoe hai ba con cá, aizz...thật mất mặt mà.

[Seulrene] - Liên Hoa Trong Vạn KiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ