29.

341 29 1
                                    

Sau vài tháng nhập viện để chữa trị thì Andree cũng đã được xuất viện. Qua chuyện này thì mọi người cũng dần thân với nhau hơn, dường như đã xem nhau thân thiết như anh em trong nhà. Tố Như cũng đã mở lòng hơn trước, mọi chuyện đều đã được giải quyết trong êm đẹp.

Còn phía ông Quân kia, ông ta đã phải trả giá cho tất cả những gì mình đã gây ra. Ai nấy đều tinh ý mà không nhắc tới chuyện đấy nữa, thứ họ đang có bây giờ chính là sự hạnh phúc.

Trong khoảng thời gian nằm viện, ngày nào Thanh Bảo cũng đến thăm và chăm lo cho Thế Anh hết. Cậu luôn dành thời gian cho Thế Anh, dù có bận như thế nào cũng sắp xếp thời gian để đến thăm anh. Anh cũng dần quen với sự chăm sóc này của cậu rồi, mọi vấn đề giữa cả 2 đều đã được giải quyết ổn thỏa.

Và để chúc mừng cho lần ra viện này của Andree, sẵn coi như để tăng tình anh em hơn thì mọi người đã quyết định mở một buổi tiệc.

*Ở nhà Bray

Bigdaddy: để mừng cho việc Thế Anh được xuất viện, cùng với để tình anh em chúng ta khăng khít hơn. Tôi đề nghị chúng ta mở một buổi tiệc để chúc mừng, mọi người thấy sao?

Thái VG: good idea, đồng ý nhé

Bray: được thôi, mở tiệc điii

Khánh: tao đồng ý 2 tay 2 chân nhá

Tố Như: tôi có thể tham gia cùng được chứ?

Bray: ôi cứ thoải mái đi, chúng ta như anh em trong nhà rồi mà, sao lại không được chứ hahaa

Andree: Bảo nói đúng đó, em cứ tham gia tiệc với mọi người chung vui đi nhé

Tố Như: Thế Anh?

Andree: sao đấy?

Tố Như: anh thật sự tha thứ cho những chuyện em đã làm với anh trong quá khứ sao?

Andree: cũng vì tính chất công việc thôi mà, anh không để ý đâu, trong lần vừa rồi em cũng cùng mọi người cứu anh còn gì. Sao anh lại vì những chuyện tồi tệ trong quá khứ mà đánh mất đi niềm vui hiện tại chứ, tuổi thơ của em cũng không mấy tốt đẹp thế nên anh mong rằng mọi người ở đây sẽ giúp em chữa lành, được chứ?

Tố Như: e-em cảm ơn nhiều lắm. Em cảm ơn mọi người rất nhiều. Em thật sự biết ơn mọi người nhiều lắm

Nói xong khóe mắt cô cũmg bắt đầu rơi lệ, thế nhưng lần này không còn là giọt nước mắt của sự đau khổ nữa mà thay vào đó là giọt nước mắt của sự hạnh phúc. Chưa bao giờ cô cảm nhận được tình thương như thế này, vài tháng không quá ngắn cũng không quá dài nhưng đó là khoảng thời gian cô trân trọng nhất.

Ở đây, họ là gia đình của cô.

"Đứa trẻ hạnh phúc dùng tuổi thơ để ôm ấp cả cuộc đời, đứa trẻ bất hạnh dùng cả cuộc đời để chữa lành tuổi thơ."

Andree: ngẩng mặt lên nào, mọi chuyện đã qua hết rồi, anh không quan tâm đến nó nữa đâu. Nhìn em bây giờ cởi mở hơn lúc trước là anh thấy vui rồi, cứ như thế nhé

Tố Như: em cảm ơn và cũng xin lỗi nhiều lắm. Khoảng thời gian qua em thật sự rất hạnh phúc, chưa khi nào em cảm thấy được tình thương ấm áp như thế. Em quyết định rồi ạ, em sẽ buông tha cho quá khứ, tập trung sống cho hiện tại và tương lai mà thôi. Em muốn nói là em cảm ơn mọi người rất nhiều, cảm ơn vì tất cả

[Bray×Andree] RedamancyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ