"Trời ơi , đây là cái biệt thự chứ nhà của học sinh cấp 3 gì "
Đứng trước nhà hắn mà không khỏi cảm thán, chắc nhà cậu chỉ bằng cái phòng khách của hắn mất
"Jaeyun à, vào đi, cậu cứ đứng ngơ ở đó vậy"
Tiến vào nhà, mọi thứ đập vào mắt khiến Jaeyun còn ngỡ ngàng hơn. Thấy Jaeyun cứ mở mắt tròn xoe nhìn nhà hắn
"Trông đáng yêu ghê"
"Umm, bếp ở đâu thế"
"Phía tay trái kia kìa tớ đi tắm chút cho tỉnh táo Jaeyun cứ thoải mái nha"
Thấy hắn đi vào phòng cậu cũng chẳng nghĩ ngợi gì tiến vào căn bếp, trông xịn xò thực sự mà sao nhìn mới toanh vậy thấy mỗi cái ấm siêu tốc đơn lẻ đằng kia,Jaeyun sau khi khám phá căn bếp còn ngỡ ngàng hơn
_________________________
"Tắm xong chưa? Ra ăn đi"
"Tớ ra đây, òa thơm quá"
"Này.. "
"Cậu ở một mình nên không nấu nướng gì à? "
"Một tủ mì tôm, định ăn như vậy tới chết hay gì, tủ lạnh cũng toàn nước ngọt có gas. Không hiểu cậu ăn uống như thế mà sao sống được tới giờ"
"Tại tớ quen rồi với lại vụng về không biết nấu nướng hay Jaeyun về làm đầu bếp cho tớ nhé"
"Tôi làm thì lấy công hơi cao đấy, nhắm trả nổi không"
"Được, bao nhiêu cũng trả"
"Khùng, thôi ăn đi để tôi dọn còn đi làm"
"Lại đi làm á gần 10h tới nơi rồi mà còn làm, Jaeyun không mệt à"
"Mệt chứ, nhưng phải làm thì mới có tiền không thì chết đói"
"Thế bố mẹ Jaeyun đâu? "
Jaeyun nghe xong câu hỏi, dừng nĩa cắt thịt lại rồi im lặng. Thấy cậu như vậy hắn biết có lẽ mình hơi tọc mạch rồi.
"À thôi, Jaeyun ăn tiếp đi tớ lỡ miệng nói vớ vẩn"
"Không có, chỉ là giờ tôi còn không biết họ ở đâu để trả lời cậu cơ"
Cậu tiếp tục ăn, biết hắn cũng không cố ý khơi lại chuyện buồn của cậu nên trả lời để gỡ rối tình huống
Ăn uống xong xuôi, hắn ngồi ở sofa nghịch điện thoại. Jaeyun tiến tới đột nhiên sờ vào trán hắn
"Đúng là đề kháng tốt, cậu chắc cũng khỏi ốm rồi đấy, bây giờ tôi đi làm đây có gì nhắn tin tôi"
"Nhưng mà nhà Jaeyun mất điện thì tối ngủ thế nào, trời nóng nực như này"
"Hay Jaeyun tối nay ngủ ở đây đi nhà tớ còn đầy phòng"
"Thôi khỏi, mất không lâu thế đâu mà giờ này còn ngồi đây không lượn lờ với mấy bóng hồng nữa à"
Bị Jaeyun chọc, hắn liền bật dậy
"Jaeyun à.. tớ bỏ rồi"
"Gì cơ? Thật đấy à tưởng cậu không thể sống nếu thiếu cái thú vui đấy cơ"