Là Xu Minghao này thích Moon Junhwi!

771 65 10
                                    

Hôm nay là ngày diễn ra trận chung kết điền kinh thành phố, sân vận động từ lâu đã chật kín người. Và đương nhiên, Minghao cũng đến.

Nhìn thấy cậu, anh như được tiếp thêm sức mạnh, đang khởi động mà cứ như con mèo năng động, quay qua chỗ cậu đang ngồi mà vẫy vẫy tay.

"Junhwi đang vẫy về phía này nè Xu tổng."

"..."

"Không đúng lắm...hình như nhìn thẳng vào cậu đó."

"Ừ thì..." - Mặt Minghao bắt đầu đỏ lên như quả cà chua giữa tiết trời dần chuyển hè nắng nóng, nụ cười thì cũng chẳng muốn giấu, kéo lên tận trời rồi kia kìa. Cậu cũng vẫy tay lại với anh, ngụ ý rằng đã thấy người.

"Lớp trưởng, đừng nói là..." - Seungkwan dường như đã hiểu ra gì đó, hốt hoảng nói lớn, khiến Minghao thiếu điều muốn đào hố chui xuống cho qua kiếp nạn.

Lần đầu biết biết thích, biết yêu sao mà khổ với mấy đứa bạn quá.

"C-Chưa mà. Chưa đến bước đó." - Cậu vội bịt mồm người bên cạnh lại.


Tiếng súng khai cuộc đã nổ, chung kết lần này là cự ly trung bình 800m, Junhwi chạy ở làn số 4.

Cả lớp, cả khu khán đài phía trường Pledis, nín thở nhìn anh từ từ vươn lên dẫn đầu sau khoảng 500m.

Và, vị trí ấy vẫn giữ vững cho đến khi về đích.

Anh giành được huy chương vàng.

Cả khán đài vỡ òa, tiếng hét từ người này đến người kia cứ vang vọng ba tiếng 'Moon Junhwi'.

Và cũng có người đã rơi lệ.


"Chào em, nhà vô địch chạy cự ly trung bình của thành phố năm nay. Cảm xúc của em như thế nào sau khi cầm trên tay mình tấm huy chương vàng danh giá?" - Phóng viên đến phỏng vấn anh ngay sau khi trao giải.

"Thật sự thì...em chạy cũng được hơn mười năm rồi. Chạy đối với em giờ đây không chỉ là một bộ môn thể thao mà mình yêu thích, mà nó còn là người bạn đồng hành cùng em. Cũng có thể coi là thanh mai trúc mã luôn ấy ạ. Còn với chiếc huy chương vàng em đang đeo trên người này, đây là lần đầu tiên em với tới một vị trí cao như thế, nên ngoài sự hạnh phúc ra em còn cảm thấy khá áp lực nữa."

"Vậy cầm chiếc huy chương quý giá này về nhà, em có định tặng nó cho ai không, hay cất giữ làm thứ kỉ niệm cho riêng mình?"

Một câu hỏi khiến anh đơ ra vài giây, trong đầu bỗng dưng hiện lên hình ảnh của người ấy.

- Cậu có thích nó không?

- Có chứ! Ai mà không thích cho được, huy chương vàng lận mà.

- Vậy thì huy chương của tôi, sẽ là của cậu.

"Em vẫn đang theo đuổi người ta..." Anh vừa nói vừa lấy tay gãi đầu, như một biểu hiện của sự ngại ngùng.

Cũng phải thôi, anh với cậu chưa ai mở lời để tiến đến một mối quan hệ mới. Cả hai đang ở trên tình bạn dưới tình yêu. Cần lắm một người chủ động.

[Shortfic] Junhao - Xin cậu đấy! Lớp trưởngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ