Chương 11

479 57 17
                                    

_Tinn_

"Quãi đạn? Vậy là tao phải mặc đầm thật à?"

"Có ai đùa với mày đâu." Gun đang chỉnh cái đầm...nói đúng hơn thì nhìn nó giống mấy lớp rèm cửa xếp chồng lên nhau. Mặc bộ trang phục này vào tôi tưởng bản thân vừa tăng mười kí. Sao sự may mắn không đến với tôi, nhìn Gun kìa, bộ đồ của nó trông bảnh thật sự.

"Đội cái này vào này."

"Còn có tóc giả?" Tôi liếc nhìn cái thứ đen xì đầy lông đó. Để tóc hai mái cho nó đẹp trai, còn trùm mấy cộng đen thui này lên đầu nữa. Gun chắc không đùa đâu nhỉ, chắc là không đâu. 

Gun chuẩn bị xong cho tôi lại đứng một góc nhịn cười. Làm cho đã xong cười, aizzz ước gì hôm đó từ chối luôn đi cho rồi, bây giờ còn vác cái dáng vẻ này cho cả trường coi nữa chứ. Quãi đạn thật.

"Biết xấu rồi khỏi chê!"

"Ai chê mày đâu, tại lần đầu thấy mày như này nên thấy hơi lạ thôi. Cũng dễ thương mà." Gun vỗ vào má tôi mấy cái pẹt pẹt pốp pốp. Ai cũng khinh tôi, ai cũng cười nhạo tôi. Tôi đó giờ là Enigma mà cứ ngỡ như là Beta không ấy. Anh chị nào cho tôi xin tip lấy lại phong độ Enigma đi ạ.

"Tới mày rồi kìa, ráng làm cho tốt nha." Gun vỗ vai tôi một tí rồi rời đi. Tôi có cảnh diễn trước nên ra trước, không biết có ai cười tôi không nữa. Ơ mà cái tin tôi giả gái bị đóng kịch bị truyền khắp trường rồi mà nhỉ, có lộ xíu cũng thay đổi được gì đâu.

Tôi kéo rèm bước ra, quá trời cặp mắt đang ngước nhìn tôi đầy âu yếm kìa. Tôi hít một hơi thật sâu, xách cái đầm của mình lên rồi đi vào vị trí. Biết xấu rồi đừng có xì xào láo nháo dưới đó nữa. Bớt đê!

Tôi ráng diễn cho ra dáng một nàng thơ đang mộng mơ vào mối tình của mình, cuối cùng lại diễn ra vai con nhỏ nào đó chảnh chảnh. Thôi coi như là đặc điểm riêng biệt đi, khác xíu cũng được.

Gun sau đó đã nhanh chóng xuất hiện trước mặt tôi. Cậu ta xuất hiện rồi, nếu không tôi sẽ quê chết ở đây mất.

"Tiểu thư liệu có thể nhảy với tôi một bản." Gun quỳ xuống một bên đầu gối, cậu nâng nhẹ bàn tay của tôi lên. Gương mặt nhẹ nhàng mĩm cười ôn hoà, ước gì có máy chụp hình ở đây thì tốt biết mấy.

"Ơ...ờ...được thôi." Tôi không nhớ rõ thoại lúc này là như thế nào, nhưng nhìn nét mặt của Gun thì chắc tôi nói cũng đúng vài phần rồi.

Tôi đan từng ngón tay của mình vào tay cậu, cảm nhận rõ vết chai sần vì thường xuyên luyện đàn. Ồi ôi, làm sao một người có thể xinh đẹp được như vậy nhỉ? Quần què gì cũng đẹp, dường như chẳng hề có góc chết.

Trong khi tôi mãi mê chú tâm vào cái nhan sắc khiến tôi lúc não cũng phải điêu đứng, cái bản mặt đẹp trai của Gun đã càng lúc gần với tôi hơn rồi. Gì vậy, tôi nhớ làm gì có cảnh này trong kịch bản?

Người tôi ngã ra phía sau, để khoảng cách giữ tôi và Gun xa hơn một chút. Skill uốn dẻo của tôi cuối cùng cũng phát huy tác dụng. Què gì vậy má, người ta nhìn kìa!!!

Tôi nắm chặt tay của Gun lại, giữ cho bản thân sẽ không xui xẻo đến mức ngã té. Tóc giả đội trên đầu tôi cũng rớt cái cái bịch xuống sân khấu, tôi liếc mắt xem phản ứng của khán giả bên dưới như nào. Gun còn ga lăng đưa một tay đỡ sau lưng tôi nữa. Cậu ta đúng thật là rất hưng phấn với cái trò này rồi.

[GunTinn/FourthGemini/ABO] Từ Giờ Mày Sẽ Là Bạn Trai TaoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ