𝚅𝚘̛́𝚒 𝚕𝚊̂́𝚢

264 20 2
                                    

Một mùi khói len lỏi ve vãn bầu không khí, một cái lơ mơ mờ mịt về đời.

Cậu gõ nhẹ đầu điếu thuốc vào thành gạc tàn, thả nhẹ một chút khí trắng, đôi mắt cậu nhìn xa xăm vô định.

"Đang sầu gì à"

Tiếng thằng bạn phát ra từ xa chỗ cậu ngồi, cậu nghe nhưng không để tâm, tiếp tục chìm mình vào khoảng không phía trước.

Trăng chiếu vằng vặc xuống mặt hồ như tấm gương, cậu khiến tâm trí mình để vào ánh trăng, xoa dịu đi một chút thương tổn đang gặm nhắm, dần dần đục thủng tim cậu.

Bất giác, cậu cất tiếng nói. Giọng cậu trầm trầm hòa cùng vài tiếng vù vù của gió vang lên thật khó nghe.

"Ước gì trăng đến đây và xoa dịu được tâm hồn này nhỉ"

Ừ đấy, dở thế đấy.

Một con người mong trăng tiến tới bên mình.

Trăng à, nó mang sức mạnh kì lạ lắm, cuốn hút người ta xoáy sâu vào nó, chìm trong mật vàng của nó, ngọt khó cưỡng. Cậu yêu trăng với một tình yêu thuần khiết tựa như người tù ngắm trăng trong vài khổ :

   Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
  Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.
         ( Ngắm trăng - Hồ Chí Minh)

Cậu không phải nhà thơ, chỉ là một gã mang nỗi sầu muôn thuở về đời và có dây tơ hồng nối với âm nhạc thôi.

Rất nhiều lần, cậu muốn với lấy trăng, muốn cầm lấy mặt trăng trong tay, kể cả khi nó là một mặt dây chuyền vàng trong một câu chuyện cổ nào đó cũng được.

Nhưng xa quá.

Ấy thế mà vẫn may, mấy năm sau, cũng tại cái quán cafe ven hồ ấy.

Ông trời đã đồng ý cho cậu dùng bùn lầy chục năm cuộc đời đổi lấy một mặt trăng riêng cậu.

Là một người con trai êm đềm sáng lặng lẽ như ánh trăng.

Là một người có thể xoa dịu cái đau trong lòng cậu, cẩn thận dùng từng tí kim chỉ khâu lại vết rách trong trái tim cậu, khiến cậu vứt được cái áo khoác đầy gai mà cậu đã khoác lên người chục năm, ôm lấy những thương tổn mọc lên trong cậu.

Đó là tình yêu, là tín ngưỡng.

Đó là những mảnh linh hồn được nối lại với nhau.

Đó là khi anh mắt hai người giao nhau, và họ biết đây là tình yêu đời mình.

Và đó là khi, con người với tới mặt trăng, và mặt trăng được chìm vào làn khói của những điếu thuốc vương vấn.

[𝙼𝚒𝚔𝚎𝚃𝚊𝚔] 𝙼𝚊̣̆𝚝 𝚃𝚛𝚊̆𝚗𝚐 𝚅𝚊̀ Đ𝚒𝚎̂́𝚞 𝚃𝚑𝚞𝚘̂́𝚌Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ