Thì ra mùa hè không chỉ có những ngày nắng.
Qua một mùa nắng đẹp, chẳng mấy chốc mà vùng ngoại ô nơi Jiwoong tá túc đã chìm trong những ngày mưa dầm. Một hiện tượng tự nhiên bình thường và quen thuộc của thời tiết lại khiến Jiwoong cảm thấy thời gian đang thật sự trôi đi, và có lẽ thứ duy nhất bị chững lại giữa guồng quay này chẳng gì khác ngoài anh.
Cuộc sống của Jiwoong ở Jeju khởi đầu từ hiện thực tan vỡ rồi dần được chữa lành bởi sự bao dung của một chốn dừng chân xa lạ, nơi hiện hữu năng lượng vô tư ở cậu bé Yujin và cả những giây phút trên đồng trà cùng Hanbin. Giống như vận mệnh đang cố chấp gửi đến anh nhiều hơn một tín hiệu để tiếp tục hết mình cho chặng đường mới vậy. Một mặt nào đó điều này an ủi tâm hồn Jiwoong sau cú sốc mùa đông hai năm trước, nhưng tận sâu trong tìm thức không gì có thể giải thoát anh khỏi nỗi sợ vụt mất tất cả. Đâu ai biết được rằng những tháng ngày ấm áp này có đủ mạnh mẽ để chống chọi cơn bão lớn đang kéo về hay không.
17 năm thanh xuân rực rỡ tưởng chừng như mãi mãi của anh còn bị dập tắt đầy đau đớn chỉ trong phút chốc.
Chỉ một tháng đắm chìm trong dịu dàng của số phận, liệu đã đủ để cứu rỗi cả cuộc đời đang vùng vẫy nơi đáy vực hay chưa?
"Hyung! Jiwoong hyung-"
"Ơi, anh nghe. Sao đấy Hanbin?"
"Có chuyện gì không anh? Em thấy anh thẫn thờ nhìn ra cửa sổ cả buổi rồi."
Hanbin lo lắng nhìn Jiwoong, đôi bàn tay vẫn điêu luyện rót đầy tách trà bá tước rồi đẩy về phía trước. Người đàn ông ngồi phía đối diện cậu không có dấu hiệu trả lời, chỉ lặng im nâng nhẹ tách trà để làn khói ấm áp che lấp khóe môi đang miễn cưỡng mím chặt.
Bỏ qua sự cảm kích ngay từ ngày đầu gặp mặt, đối với Hanbin Jiwoong luôn là tồn tại không ngừng cuốn hút lực chú ý của cậu. Công việc lạ lẫm ở đồng trà đôi lúc tạo điều kiện cho Hanbin chứng kiến những khoảnh khắc hậu đậu lẫn ngây ngô của Jiwoong, dẫu như thế Jiwoong vẫn chưa bao giờ để Hanbin phải làm bất kỳ điều gì một mình. Đôi lúc anh như một đứa trẻ đầy ngẫu hứng và chẳng thể nắm bắt, nhưng cũng có những khi cậu mới chính là đứa trẻ phó mặc mình ngã vào sự chăm sóc ân cần của anh.
Nên cũng chẳng biết từ bao giờ, Hanbin đã bắt đầu có thói quen âm thầm quan sát Jiwoong.
Nhớ lại những ngày đầu tiên họ chia nhau công việc hái trà, Hanbin chẳng dám rời mắt là vì sợ rằng anh chàng thành thị bảnh bao Kim Jiwoong sẽ lơ đãng mà bị lạc giữa tầng tầng lớp lớp trà xanh luống nào cũng như nhau. Nhưng rồi anh lại nhiệt huyết đến mức làm hộ luôn những việc đáng lẽ ra là của cậu, lúc nào cũng bảo má cậu đỏ rồi nên cứ việc nghỉ ngơi, đừng để quá sức. Lúc đó Hanbin mới biết được khi Jiwoong đã quyết định điều gì, anh thật sự rất cố chấp với ý kiến của bản thân. Và những ngày Jeju nắng gắt, Jiwoong luôn có thói quen làm ướt người trước khi anh ra đồng. Khi Jiwoong đứng trước cái vòi sen cũ kỹ cạnh nhà kho để vẩy nước lên hai cánh tay, Hanbin còn cơ hồ thấy được cơ bắp của anh. Rồi tiện thể trong lúc làm mát người, Jiwoong sẽ thấm ướt chiếc khăn mặt và vòng nó vào cổ Hanbin, phòng những lúc cậu thấy nóng khi phải ra đồng vào giữa trưa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hương Mùa Hè (Summer Scent) | Woongsungz | Shortfic
Fanfiction"Cậu ấy chỉ là những ngày hè của anh. Rất chói sáng, rất rực rỡ. Nhưng là nhất thời, không phải một đời" by. SiWol Couple: Kim Jiwoong x Sung Hanbin