• Choi Seungcheol x Yoon Jeonghan / CheolHan
• Trong fic Jjong nhỏ hơn Cheolie khoảng một hai tuổi :'3
• OOC, flangst.
• Tình tiết trong fic không liên quan đến người thật.
•••••
"Hannie, cho anh nà. Anh phải ăn thật nhiều vô, mẹ bảo anh gầy thế này ra đường gió thổi bay đi mất đó!"
Đứa bé mũm mĩm liên tục đem kẹo trong túi nhỏ của mình đưa hết cho Jeonghan. Em nhìn núi kẹo be bé càng lúc càng chất cao hơn trên tay không khỏi cười trừ một tiếng. Jeonghan biết số kẹo em đang được cho đối với đứa nhỏ trước mặt chẳng khác gì báu vật. Mỗi ngày đứa nhỏ này chỉ dám ăn một viên nhỏ nhưng hôm nay lại đưa hết tài sản quý giá nhất của mình cho em.
"Seungkwan cho anh hết thì lấy gì mà ăn. Anh có phần của mình rồi nên em cứ giữ lại đi."
Nói rồi lại đem số kẹo trên tay bỏ vào chiếc túi nhỏ chắp vá lung tung mà đứa bé mũm mĩm đeo trước ngực. Nhưng chưa kịp làm thì bé con đã vội vàng đóng kín miệng túi, đôi chân bé tẹo lùi về sau mấy bước rồi chạy thật nhanh về nhà. Cho đến khi giữa nó và Jeonghan đã cách nhau một đoạn khá dài, chất giọng trong trẻo ngọng nghịu mới từ xa vọng lại.
"Hannie đừng nói dối nha! Mẹ em bảo nói dối không tốt đâu á! Anh ở nhà ông chú Choi thì có gì đâu mà ăn. Chú ấy đi suốt có bao giờ ở nhà đâu mà nấu cơm cho anh đâu. Hơn nữa, chú ấy hung dữ như vậy... Anh cứ giữ kẹo mà ăn đi! Ở nhà em còn nhiều lắm!"
Đứa bé mũm mĩm như sợ Jeonghan sẽ đến trả cho mình phần kẹo vừa được cho, nên nói xong câu đó đôi chân bé xíu vội vàng chạy vào nhà, đem cánh cửa sắt đóng rầm một tiếng.
Jeonghan lắc đầu ngao ngán, lần nào cũng như lần nào không kẹo thì bánh. Mỗi khi gặp em, đứa bé đó lại chia cho em một phần quà vặt của mình, mặc dù chính nó cũng chẳng có được bao nhiêu. Không những bé con đó đâu, suốt một tuần nay hầu hết mọi người sinh sống ở khu ổ chuột xập xệ sắp xuống cấp này đều như vậy. Ban đầu họ còn tò mò về sự xuất hiện của Jeonghan, khi nghe được lý do vì sao em đến nơi đây hiếu kỳ hoàn toàn biến mất và thay vào đó là sự quan tâm chăm sóc quá mức khiến em có phần hơi mất tự nhiên.
Thái độ của mọi người đối với em như vậy không có gì là lạ, bởi vì hoàn cảnh của tất cả bọn họ đều giống như em. Đều được gã du côn họ Choi mang về và cho họ một chỗ dừng chân ở khu ổ chuột xập xệ này.
Nhắc đến Choi Seungcheol, Jeonghan lại cảm thấy có lỗi.
Jeonghan tá túc tại khu ổ chuột này gần một tuần, nhưng em vẫn chưa có dịp nói với gã câu cảm ơn.
Tỉnh dậy vì cơn đau ê ẩm đang ra sức gặm nhấm toàn bộ thân thể, điều đầu tiên lọt vào đôi đồng tử mờ mịt màu trà là khung cảnh hoàn toàn xa lạ. Một căn phòng ọp ẹp với đủ thứ đồ đạt linh tinh được vứt bừa bộn khắp nơi. Mất một lúc cảnh tượng mơ hồ về trận ẩu đả đêm qua theo ý thức chậm rãi ùa về tâm trí của Jeonghan.
BẠN ĐANG ĐỌC
『 CheolHan 』dear my dear
Fanfiction"Dấu yêu của tôi ơi..." --- • @ji_9318 • Choi Seungcheol x Yoon Jeonghan / CheolHan • OOC, Flangst. • Tình tiết trong fic không liên quan đến người thật.