Tỏ tình

1.1K 60 6
                                    

Prem bị hôn đến đầu óc choáng váng, cả cơ thể mềm nhũn dựa vào người hắn. Hắn sau khi được thoả mãn nỗi nhớ nhung thì tâm tình tốt hơn đáng kể

"Chú Boun, sao chú lại...?"

"Prem Warut tôi thích em"

Prem Warut tôi thích em

Tôi thích em

Thích em

Câu nói của hắn cứ vang vọng trong đầu cậu. Cậu nhất thời không biết phải ứng xử như thế nào? Đây có được gọi là tỏ tình không? Nếu có thì cậu nên trả lời thế nào đây? Cậu không biết, bởi vì trước giờ có ai tỏ tình cậu ngoài hắn đâu

"Prem em có thích tôi không?"

"..."

"Prem trả lời tôi đi"

"Cháu không biết nữa, cháu..."

"Mỗi lần ở cạnh tôi em có đỏ mặt không?"
Hắn đưa tay sờ lên mặt cậu

"Trái tim có đập nhanh vì tôi không?"
Hắn di chuyển bàn tay xuống vị trí ngực trái của cậu

"Và cơ thể em có cảm giác đặc biệt khi ở cạnh tôi không?"

Prem im bặt, mặt đỏ đến lợi hại. 3 câu hỏi với nội dung khác nhau, nhưng câu trả lời của cậu đều là một chữ "có".

"Prem trả lời tôi".

"Có"
Prem trả lời một câu rất nhỏ. Nhưng vì khoảng cách sát sàn sạt ở hiện tại mà hắn có thể dễ dàng nghe thấy được. Đôi mắt hắn sáng rực lên, trong lòng như mở hội đón xuân. Cuối cùng đơn phương người ta hơn 1 năm, cũng được người ta đáp lại tình cảm này rồi

Hắn kéo cậu ôm vào lòng
"Prem, chúng ta bên nhau được không"

Cậu không trả lời, nhưng hắn cảm nhận được cái đầu nhỏ đang tựa trên vai hắn gật gật nhẹ
.
.
.
Chuyện ghen tuông giận hờn đó cũng là vào 3 tháng trước. Ở hiện tại hai người đã chính thức yêu nhau được 3 tháng. 3 tháng nói ngắn không ngắn, nói dài không dài nhưng đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của cậu và hắn

Hắn là một người đàn ông vừa trưởng thành, vừa giỏi giang lại chu đáo. Vì mang tính cách của người trưởng thành nên lúc nào hắn cũng giống như một người ba chăm sóc cậu từng li từng tí. Hằng ngày đưa đón đi học, thỉnh thoảng lại đưa cậu đi ăn đi chơi. Và hắn rất giỏi quản lí thời gian nữa, tuy công việc bận rộn nhưng vẫn sắp xếp được thời gian dành cho cậu. Chưa bao giờ cậu cảm thấy mình cô đơn trong mối quan hệ này

Còn cậu là một cậu bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Biết hắn bận rộn nên không bao giờ đòi hỏi hắn phải dành cho mình nhiều thời gian hơn. Nếu cậu có thời gian rãnh, cậu sẽ tranh thủ thời gian học làm vài món ăn mới, rồi mang đến cho hắn. Không biết là thật hay giả nhưng lần nào hắn cũng khen cậu nấu ăn ngon

Hôm nay lại là một ngày nữa hắn bị công việc đè bẹp ở công ty. Cậu vừa thương vừa buồn cười vì nghĩ đến gương mặt bất mãn của hắn. Vốn tưởng tối thứ 7 này hắn và cậu sẽ có một buổi hẹn hò lãng mạn ở khu vui chơi chứ, tự nhiên một mớ những công việc từ trên trời rơi xuống làm hắn phải hủy hẹn với cậu

[BounPrem] Tâm cơ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ