Chương 38. Bàn về tuổi thơ của Joong Archen (phần 5)

800 107 18
                                    


Chương 38. Bàn về tuổi thơ của Joong Archen (phần 5)

Sau gần hai tuần nằm trên giường, Joong hồi phục rất tốt. Hắn đã có thể trở lại sinh hoạt bình thường, thường xuyên đến chơi cùng em trai em gái. Em trai cũng bình phục rất tốt, em gái thì chỉ bị hoảng sợ nhẹ.

Dù muốn trì hoãn đến thế nào, cũng đến ngày hắn phải gặp ông nội mình, Khun Arun Aydin.

Trước buổi gặp mặt, hắn đã tưởng tượng rất nhiều, cũng đặt ra rất nhiều câu hỏi để sẵn sàng hỏi ông ấy. Nhưng khi chính thức đối diện với người đàn ông trung niên, mặt không có nhiều nếp nhăn nhưng tóc đã bạc trắng, ngay khi nhìn thấy hắn đã ôm hắn vào lòng khóc lớn, hắn lại không thể thốt ra lời nào.

Người này, là ông nội của hắn.

Huyết mạch quả thực có sức mạnh không hề tầm thường, hắn đưa tay lên, vỗ về an ủi người trước mặt.

Sau khi khun Arun Aydin bình tĩnh lại, dường như cảm thấy có đôi chút mất mặt vì khóc trước một đứa trẻ, ông hắng giọng vài lần, xoè bàn tay ra với hắn.

"Cho ta thấy sức mạnh của con đi."

Hắn hiểu ý người này, nhưng không biết làm cách nào mới là đúng. Ông vẫn rất kiên nhẫn giữ động tác vươn tay ra đó.

Joong nghĩ ấn tượng đầu luôn là quan trọng nhất, vậy thì làm thứ hắn giỏi nhất đi.

Joong xoè bàn tay của mình ra, trên đó xuất hiện vài bông tuyết nhỏ bay bay, rồi từ từ, bông tuyết nhỏ tụ lại cùng nhau trở thành một đống tuyết lớn, tràn ra khỏi lòng bàn tay cậu, gió tuyết bắt đầu xuất hiện, xoay tròn, xoay tròn, ngày càng mạnh lên, đến khi trở thành một lốc xoáy chiếm hết toàn bộ căn phòng, từ chân cậu một lớp băng mỏng lan rộng ra, sau khi phủ kín sàn thì bắt đầu bò lên tường, lên đồ vật xung quanh. Khi cảm thấy đã đủ, cậu thu lại nắm tay, toàn bộ sức mạnh vừa rồi như tua ngược thời gian với tốc độ chóng mặt, thu lại về trong bàn tay cậu, biến mất không còn dấu vết.

Khỏi phải nói, khun Arun kinh ngạc đến mức nào. Một đứa nhỏ dù vẫn đang chịu ảnh hưởng của bùa chú phong ấn, thậm chí không biết mình là một phù thuỷ, lại có thể sử dụng phép thuật một cách xuất sắc đến như vậy. Đừng chỉ nhìn đây là một phép Glacius đơn giản, khả năng kiểm soát thượng thừa, mức độ ảnh hưởng đúng ý, thu giữ đúng theo mong muốn, những thứ này dù là phù thuỷ nhiều năm trui rèn cũng chưa chắc có thể đạt được. Thiên phú đến mức này, thật giống...

Mắt ông không nhịn được lại đỏ lên.

Trước khi đến đây, Khun Arun đã vô cùng đắn đo liệu có nên nhận lại đứa cháu này không. Không phải ông ghét bỏ nó, nhưng ông hiểu con trai mình. Trong khoảnh khắc cuối cùng, con trai ông, Aron Aydin, đã lựa chọn đặt một bùa chú vô cùng mạnh mẽ để che giấu và phong ấn sức mạnh của đứa nhỏ, đến mức chính gia tộc Aydin khi đến kiểm tra cũng không thể phát hiện được kẽ hở nào. Ngoài hy vọng bảo vệ đứa nhỏ khỏi phe đối lập, hắn hẳn cũng muốn con trai mình có thể sống vui vẻ như một đứa trẻ bình thường bên mẹ ruột, không bị cuốn vào những tranh đấu và nguy hiểm ở Thế giới Phù thuỷ. Ông đã nghĩ, nếu đứa nhỏ này cũng chỉ như bao phù thuỷ khác, vậy ông sẽ làm theo ý nguyện của con trai, một lần nữa che giấu và phong ấn sức mạnh này, để thằng bé có thể an ổn và bình yên lớn lên. Dẫu có đau lòng hay không nỡ thế nào, ông cũng sẽ để hắn tiếp tục trưởng thành như một Muggle. Dù sao ông cũng đã mất đi người con trai duy nhất, ông không thể đánh mất luôn cả đứa cháu này.

[JOONGDUNK, PONDPHUWIN] Tên con là Edward [Harry Potter x ABO x Joylada gang]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ