4. Hygge

2K 147 1
                                    

Trước hết phải thay áo cho em đã, áo em bẩn rồi!

Phòng làm việc của công ty chỉ có vài cái sơ mi dự phòng của chủ tịch, chọn đại một cái cho em. Cũng may cà phê không nóng lắm nên em không bị bỏng.

Thay áo xong, hắn kéo em lại ghế ngồi.

- Chuyện vừa rồi, có thật là em cố tình?

Nếu Dunk nói không phải thì anh có tin em không? Anh sẽ chọn tin em hay cô ấy?

- Dunk, em cứ nói đi, dù thế nào tôi vẫn sẽ tin em.

Bồi thêm câu nữa cho em yên lòng. Joong Archen biết rằng đứa nhỏ này sẽ không nói dối hắn đâu.

- Hức!

Đáp lại hắn chỉ có vài cái lắc đầu của em cùng tiếng nấc.

Đưa tay trái nâng mặt em lên để em đối diện với mình, tay phải đặt lên tóc em di di nhẹ nhàng ngón cái.

- Được rồi, tôi hiểu rồi. Ngoan, nín nhé!

- Hức! Em... Em xin lỗi P'Joong.

- Sao lại xin lỗi, em không làm sai gì mà.

- Em... Là em không ngoan, em gây phiền phức, em làm bẩn áo anh mua cho.

- Không sao! Một cái áo thôi mà. Tôi đưa em đi ăn rồi mua áo khác cho em nhé.

Nói là làm. Joong đứng dậy kéo tay em rời khỏi phòng.

Dắt em đi ăn rồi mua sắm các thứ để em quên đi chuyện không vui vừa rồi. Như đã hứa, hắn đưa em đi mua áo mới, rất nhiều quần áo mới cho em, còn mua cho em một chiếc điện thoại để em giải trí và tiện liên lạc với hắn. Ghé qua siêu thị mua sữa cho em với ít nguyên liệu để trữ trong tủ lạnh.

Bọn họ về đến nhà thì cũng đã hơn 9 giờ tối. Dắt em lên căn phòng đã được hắn dặn dò giúp việc dọn cho em. Căn dặn em một vài điều rồi thì ai về phòng nấy.

Sáng hôm sau, Joong Archen quần áo chỉnh tề bước xuống cầu thang thì ngửi thấy thoang thoảng mùi thức ăn... có hơi khét, một chút thôi!

Tiến gần lại nơi toả ra mùi hương đó.

- Dunk, em đang làm gì vậy?

- A! P'Joong!

Em đang thái cà chua, nghe hắn gọi, em giật mình quay lại, lưỡi dao sắt bén lướt nhẹ qua mu bàn tay gần ngón cái.

Thấy màu đỏ dần hiện lên rõ ràng trên mu bàn tay Dunk, người hốt hoảng đầu tiên là hắn. Nắm lấy bàn tay em nhỏ đưa tới vòi nước xả nhẹ rồi tìm băng cá nhân dán lên cho em. Xong xuôi kéo em lại ghế ngồi xuống, tay vẫn cầm bàn tay bị thương của em một cách nhẹ nhàng, hắn sợ em đau.

- Xin lỗi em, còn đau không? Còn bị thương chỗ nào không?

Em lắc đầu nhè nhẹ. So với những gì em đã trải qua trong quá khứ thì vết thương ấy chẳng đáng là gì cả.

- Em nấu ăn sao?

- Dạ, em... em mới học trên điện thoại, muốn làm cho P'Joong... N-nhưn... nhưng mà nó-

- Ổn mà, Dunk đã làm rất tốt rồi.

Hắn nhìn trên bàn trước mặt có hai cái đĩa, một đĩa đựng vài lát bánh mì, một đĩa đựng thức ăn gồm có một quả trứng chiên hơi quá lửa cùng với chút thịt xông khói hơi cháy xém.

Odnoliub - JoongdunkNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ