Ngay sau hôm đó, hắn tìm về cho em một gia sư. Vị này giỏi lắm, giảng dạy ở các trường danh tiếng và đạt không biết bao nhiêu danh hiệu trong lĩnh vực giáo dục. Có điều, người này đi dạy vì đam mê chứ tiền bạc gã không thiếu. Vậy nên khi Joong Archen ngỏ ý muốn gã về dạy riêng cho Dunk, gã không chần chừ mà nghỉ việc ở nơi đang dạy để đến dạy cho em.
Dunk đang ngồi cạnh hắn ở phòng khách, đối diện với hai người là vị gia sư kia - Pond Naravit.
Bọn họ chào hỏi nhau xong xuôi thì Joong phải đến công ty để còn thu xếp cho chuyến công tác sắp tới.
- Tới giờ tôi phải lên công ty rồi. Pond, nhờ anh chiếu cố cho Dunk.
- Được rồi được rồi, yên tâm cứ giao cho tôi.
Joong xoay lại xoa đầu em nhỏ.
- Tôi đi làm nhé.
- Vâng ạ, P'Joong đi cẩn thận ạ.
Nhoáng cái đã tới ngày hắn đi công tác. Dunk không muốn chút nào! P'Joong chỉ mới kéo vali ra xe thôi mà em đã thấy nhớ hắn rồi.
Dunk tiễn hắn ra tận cổng nhà. Joong căn dặn em đủ thứ, nào là nhớ ăn đủ bữa, nhớ ngủ đúng giờ... nói chung là nhiều lắm. Trợ lý mà không thông báo sắp trễ chuyến bay có lẽ hắn vẫn chưa chịu dừng. Bao nhiêu cũng không đủ!
- Tôi đi nhé, em ở nhà ngoan, có gì thì gọi điện cho tôi liền có biết không.
- Em biết... biết rồi ạ.
Em nhỏ lúc này sụt sùi, nói năng đứt quãng. Nhìn em thế này sao mà nỡ đi cơ chứ!
Joong kéo em lại ôm một cái rồi mới lên xe ra sân bay.
Sau khi Joong rời đi khoảng nửa tiếng thì gia sư của em đến. Vừa bước vô nhà đã nghe tiếng thút thít, lại gần thì thấy em nước mắt nước mũi tèm lem.
- N'Dunk, em sao vậy? Sao ngồi khóc ở đây?
- Hức!
- Em không khoẻ ở đâu à? Hôm nay nghỉ nhé.
- Kh-Không đâu ạ... hức... học... em học.
Dù mới dạy có mấy ngày nhưng Pond đặc biệt có cảm tình với đứa nhóc này. Đáng yêu, ngoan ngoãn, gọi dạ bảo vâng lại tiếp thu kiến thức rất nhanh. Gã cảm thấy bản thân mình nghỉ dạy trên trường để đến làm gia sư riêng cho em thật sự xứng đáng.
Đã gần 3 tuần kể từ ngày Joong Archen đi công tác.
Mỗi ngày hắn đều sẽ gọi về cho em, hỏi thăm sinh hoạt hằng ngày và việc học của em. Lần nào hai người họ chào tạm biệt nhau cũng quyến luyến không nỡ. Vừa tắt máy là hắn lại lao đầu vào công việc, tranh thủ xong sớm còn về với em nhỏ. Còn Dunk, mỗi lần nói chuyện với hắn, vừa tắt điện thoại là em liền ngồi đơ ra thất thần hoặc khóc nấc lên. Em nhớ hắn lắm, nhớ rất nhớ. P'Joong mau về nhanh nhanh em sắp không ổn rồi.
Mấy ngày gần đây Pond thấy em học hành rất lơ đãng, ngồi học mà cứ nghĩ đâu đâu. Tay chân lại rất lóng ngóng. Lúc sáng gã đến dạy thì thấy tay em đỏ một mảng, hỏi ra mới biết là lúc sáng em nấu ăn không cẩn thận nên bị bỏng. Đi đứng thì va chỗ này đụng chỗ kia. Thật là! Gã nhìn không nổi nữa rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Odnoliub - Joongdunk
FanfictionOdnoliub: Kẻ si tình dành cả cuộc đời chỉ để yêu say đắm một người.