3

414 40 2
                                    

Để thời gian chứng minh tất cả

Nghe có vẻ trừu tượng. Mà trừu tượng thật, câu nói này lần nào cũng làm Sin Geumjae nổi cáu khi nói chuyện với Yoon Sungwon, không có nghĩa là từ chối nhưng cũng chẳng mang nghĩa đồng ý, lửng lơ ở giữa làm người ta chẳng biết nên tiến tiếp hay lùi lại. Ai nghe được câu này thường cũng chỉ kiên trì được vài tuần là nản, vì họ thực sự không biết phải làm sao với câu trả lời mù mờ như tương lai vô định kia nữa

Tiến đến thì sợ tốn thời gian mà không bước tiếp thì sợ bỏ lỡ. Nói đi nói lại thế nào thì cũng chỉ có người kiên trì và sắt đá lắm mới dám đi tiếp, người bình thường như họ thì chịu thôi

Nhưng Geumjae là thằng liều nên nó tiến tiếp :)))

Tiến sâu tới cái câu trả lời của một câu nói mù mờ tới giờ đã được gần 1 năm học. Từ lúc mới nhập học được vài tuần Sin Geumjae đã thổ lộ rồi, Yoon Sungwon nghe câu "tớ thích cậu" nhiều đến mức quen. Hồi đó mới nghe thì tránh tránh né né, giờ thì ngày có nói tỉ lần thì lúc mệt cũng chỉ thấy nhức đầu, lúc vui thì thấy cũng êm tai chứ ngại hay phiền cũng chẳng còn thấy nữa. Quen rồi và cũng có câu trả lời rồi, chỉ có Geumjae vẫn thấp thỏm lo lắng bạn vụt mất khỏi tay mình thôi...

"Ài..., đi thôi nào"

"Đi đâu?"

"Cậu không định ăn trưa à? Chiều nay chúng ta còn lớp Văn Hóa và 2 lớp Toán của ngành Toán Học Đa Phương Diện đấy?"

"À, ừ nhỉ tớ quên mất, vậy tớ ăn trưa với cậu được khum"

"Chứ bình thường cậu ăn với ai mà hỏi vậy?"

Bình thường còn chẳng thèm hỏi, đang ăn phía đối diện sẽ được đặt xuống một hộp nước trái cây và đẩy về phía Yoon Sungwon. Tiếp đó là khay đồ ăn đặt xuống, Sin Geumjae hồn nhiên ngồi đó mà chẳng cần ai cho phép. Cơ mà Geumjae cũng rất biết ý đó nhé, hôm nào mà mấy cái bàn khuất trong góc mà Sungwonie của cậu muốn ngồi bị người ta chiếm mất thì cậu đành nhìn bạn ngồi ở bàn nào đó cạnh cửa sổ, còn mình chỉ dám ngồi bàn gần đó nhìn

Sin Geumjae biết Yoon Sungwon không muốn bị chú ý, mà khổ nỗi bản thân lại là người cả học viện đặt cho cái danh kẻ mạnh. Đi tới đâu không bị bàn luận thì cũng nghe người ta xì xào vài tiếng về mình, giờ chỉ cần thân thiết với bạn nhỏ ở trước học viện một chút là có chuyện ngay. Biết là vậy nhưng Geumjae vẫn giận, sao mà hay sân si quá vậy, người ta chơi với ai thì kệ đi, cứ dí hoài...

May sao bữa trưa nay cái bàn trong góc không bị ai chiếm mất, gấu tuyết nhỏ lấy xong đồ ăn rồi vội về bàn. Ăn uống mà cũng không hẳn hoi, vẫn còn lôi laptop và ipad ra để cày bài tiếp. Vẫn như mọi khi, một hộp nước trái cây được đẩy tới, Yoon Sungwon cũng chẳng quan tâm lắm mà cầm lấy uống. Tiếng cằn nhằn bắt đầu xuất hiện bên tai, cái cậu này lúc nào cũng vậy, thấy em vừa ăn vừa làm là lại lải nhải kêu thói xấu này nọ suốt

Cơ mà em không có thời gian quan tâm nhiều đến thế, cắm cúi làm bài thi thoảng ngồi nghĩ mới cầm cái thìa lên xúc vài muỗng ăn. Phần ăn của Sungwon cũng khá ít, chỉ bằng với một nửa suất ăn của người bình thường, thời gian nghỉ trưa là từ 12h-2h chiều là vào học tiết đầu. Vì muốn tranh thủ để cho bạn còn thời gian nghỉ trưa nên Geumjae thường thu laptop của bạn để bắt bạn ăn hết, đã gầy còn không ăn hết thì lấy đâu ra sức mà học?

[Smash x Poby] NormalNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ