✧
"Geumjae? Sao cậu ngồi đấy làm gì?"
"Tớ hỏi này Yoon Sungwoon "
"Ơi?????"
"Mấy giờ cậu ngủ"
Vừa lơ mơ mở mắt đã thấy Sin Geumjae ngồi nghiêm nghị ở ghế gaming, Yoon Sungwoon thắc mắc khẽ hỏi, không nhận được câu trả lời còn bị hỏi ngược lại, gấu nhỏ lúng túng gãi gãi đầu ánh mắt không biết để đâu. Liếc qua cái đồng hồ treo trên tường đã thấy bây giờ là 12 giờ đêm rồi, vậy Geumjae ngồi canh em ngủ suốt từ lúc về tới giờ á hả?
Rái cá béo không nhận được đáp án mà mình muốn nghe nên cau mày, nhìn chằm chằm cái người vẫn cứ là đang lơ ngơ với đời kia. Rồi thấy bạn nhỏ của mình ngồi ngơ người nhìn đồng hồ, rái cá đâm ra hơi lo
Học tới ngốc rồi hả...
"Yoon Sungwoon? "
"Naee"
"Đừng...có mà như thế,trả lời tớ"
Biết đứa nhỏ của mình lại định giở trò để được tha tội, có tác dụng thật đấy nhưng hôm nay hơi quá rồi nên cái này không có tác dụng với Geumjae đâu. Sungwoon cũng nhìn ra được điều đó trong mắt bạn, thở hắt ra một hơn rồi đành thú nhận rằng mình học từ 11 giờ đêm tới 6 giờ sáng. Khác với những gì Yoon Sungwoon nghĩ, Sin Geumjae không nổi giận, cậu chỉ im lặng nhìn đứa nhỏ bướng bỉnh nhà mình một lúc rồi kéo người xuống ăn tạm cái gì đó. Sungwoon thực sự chột dạ lắm lắm ấy, tự dưng Geumjae lại thế này làm em không biết phải làm sao nữa...
✧
Cả bữa ăn Sin Geumjae vẫn chẳng nói gì, cậu cứ im lặng từ lúc ăn tới lúc đi ngủ. Yoon Sungwoon thấy vậy càng không dám bắt chuyện, mà không bắt chuyện thì cứ thấy như vậy không phải. Cuối cùng gấu tuyết cũng khẽ hỏi rái cá về việc trưa mai có thể xuống sớm chút để ăn trưa chung không, cái mà em không ngờ được ở đây là
"Không"
Rồi không còn gì nữa, đến cả một cái ôm Sin Geumjae cũng không thèm ôm. Yoon Sungwoon vừa mới sốt xong, chưa khỏi hẳn rồi cắm cổ vào học, học xong bị bạn làm cho một màn này tự dưng cảm giác nó vô thực lắm. Em biết bạn lo cho mình và biết mình sai ở đâu nhưng chỉ có thế thì em mới có thể tiến bộ lên thôi, mỗi người mỗi trình độ và cách học khác nhau mà?
Rồi vẫn là không ngủ được, không phải là ngủ nhiều tới không ngủ được, mà là nhắm mắt lại suy nghĩ về mọi thứ rồi vô thức khóc trong cơn mơ. Không ổn chút nào mà mở mắt rồi ngồi dậy, Sungwoon nhìn sang Geumjae vẫn đang ngủ, đôi mắt đẫm nước mắt của em nhìn đáng thương vô cùng. Bạn nhỏ không hiểu? Tại sao người giỏi thích bắt nạt những người kém cỏi như thế nhỉ? Tại sao lại bất công thế nhỉ?
Rồi lại thẫn thờ mở cửa sổ, khi em đang định trèo ra khỏi cửa sổ để leo lên mái nhà nằm thì tay bị nắm chặt lại. Quay đầu lại nhìn, đôi mắt còn hoe đỏ nhìn thẳng vào mắt Sin Geumjae đang giữ mình lại. Ánh mắt Yoon Sungwoon chẳng còn chút sức sống hay còn chút gì gọi là hồn dù đã đang phủ một tầng sương, Sin Geumjae nhìn mà giật mình
"Sungwoonie, ngoan đi ngủ nào"
"Ra ngoài đó lạnh, ngủ thôi"
Geumjae vốn chưa ngủ, cậu vẫn luôn thức và cũng biết bạn nhỏ khóc. Lo lắng không biết đứa nhỏ của mình mơ thấy cái gì mà khóc, đã rất lâu rồi chưa phải đối diện với việc người yêu khóc Geumjae đâm ra không biết nên làm gì. Mà còn chưa kịp làm gì, hé mắt nhìn người kia lại ngồi dậy nhìn trời. Cậu vẫn để im cho đến khi em nhỏ định trèo ra mái nhà thực sự mái nhà nguy hiểm nên cậu phải giữ ngay người lại, rồi dỗ người ta ngủ nhưng có vẻ không suôn sẻ lắm...
BẠN ĐANG ĐỌC
[Smash x Poby] Normal
Fiksi PenggemarSin Geumjae là kẻ mạnh còn Yoon Sungwon chỉ là một kẻ tầm thường. Nhưng trong mắt Sin Geumjae, Yoon Sungwon lại là một cái gì đó rất đặc biệt, như một mặt trời bé nhỏ, như một viên ngọc trong suốt tẻ nhạt nhưng vẫn thật cuốn hút và khiến cậu muốn nâ...