☕☕☕

128 8 3
                                    

Dạo này ở công ty Lily có một buổi kiểm tra định kì, chị luôn dẫn đầu các lần kiểm tra nhưng vẫn không chủ quan mà dốc hết sức chuẩn bị cho kì thi này. 

Mỗi lần tập luyện cho kì thi thì y như rằng tới 11h Lily mới về nhà. Trong công ty, chị tỏa sáng trước đám đông. Mỗi lần có kì thi nào tên chị đều dẫn đầu danh sách hạng một cách ngoạn mục. Nhưng cũng có nhiều lời bàn tán không tốt về chị, họ đâu biết chị đã phải cố gắng như thế nào đâu ? Và Lily luôn nghĩ rằng "Tại sao mình phải quan tâm những lời tiêu cực ấy chứ." Đúng thật, nếu mình không làm gì xấu xa thì việc gì phải sợ ?

____

Sau khi về nhà, Lily liền đi tắm để rửa bỏ những mệt mỏi trên người mình ra. Chị đi đến chiếc giường thân yêu của mình, ngồi xuống và với lấy cuốn sách trên bàn. Nói là đọc sách thế thôi nhưng trong đầu Lily chỉ có mỗi bóng dáng của người chủ quán cà phê kia. 

Và không ai khác đó chính là Oh Haewon - Người đã khiến chị chả nghĩ được gì ngoài em.

Nếu nói về ấn tượng đầu tiên khi Lily gặp Haewon thì là em ấy rất đẹp. Chị làm ở công ty giải trí nên cũng gặp nhiều người nổi tiếng nhưng em còn đẹp hơn mấy tiền bối đó nữa. Nói thật đấy, lúc đầu chị còn tưởng Haewon không có thật cơ.

Hôm nay có vẻ Lily lại mãi nghĩ về nụ cười tươi rói của người ta rồi...

.

.

.

.

.

.

Hiện tại Lily đang có mặt tại quán cà phê cùng với chỗ ngồi quen thuộc và cũng đang nghĩ về người ấy. Tính nãy giờ cũng gần 3 tiếng Lily ngồi chờ em. Chị định đi hỏi nhân viên nhưng lại thôi, nghĩ lại thì mình đâu là cái gì của Haewon đâu chứ..

Haizzz, hôm nay không gặp được thì để mai.

___

Kể từ đó lúc nào Lily cũng đến quán đợi em mặc dù có bận đến đâu đi nữa. Nhưng...em lại không đến, tại sao chứ ? Chị lại đi về nhà trong sự thất vọng.

Một vạn câu hỏi vì sao 💔

"Chắc mình phải bỏ cuộc thôi. Dù gì mình cũng không là gì với em ấy mà.. "

Lily vừa đi vừa ngâm mình trong mớ hỗn độn. Nhìn ai cũng có đôi có cặp, có bạn có bè. Chỉ một mình chị cô đơn thôi. 

Ở phía xa có một chiếc xe đang mất phương hướng đâm về phía Lily. Người tài xế bấm còi inh ỏi để chị có thể tránh nhưng làm sao mà chị nghe được. Cho đến khi nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của người đi đường thì đã trễ rồi. Bỗng nhiên có một lực đẩy chị ra. Đến khi chị có cảm giác an toàn rồi thì người đó vẫn ôm chầm lấy chị. Và người đó là Haewon, người mà chị đã chờ từ lâu. 

Chiếc xe đâm vào gốc cây, người tài xế bị thương nhẹ, Lily quay lại thì đã thấy em ngất đi mất rồi.

"Haewon..! Gọi cấp cứu !"

____

10 P.M

Haewon từ từ mở mắt, ánh sáng từ đèn của bênh viện chiếu vào mắt khiến em có chút không quen. Em chớp mắt vài cái rồi nhìn xung quanh. 

"Đây là đâu vậy ?"- Bên cạnh em có một cô gái đang nắm lấy tay mình.

"Là Lilynie sao"

"Chị ấy đẹp thật." - Nhìn chị như vậy em liền lấy tay chạm vào sóng mũi cao của chị.

"Ơ em tỉnh rồi sao. Em thấy trong người sao rồi ?"

"..."

"Này... em có sao không."

"À e..em không sao."

"Em không sao là được rồi."

Thật ra lúc nãy Haewon định tới quán cà phê để tìm chị. Ngay lúc đó em thấy Lily đi ra từ quán, có một chiếc xe đang đâm về hướng chị nhưng khổ nỗi chị ấy lại không nghe. Haewon liền không nghĩ nhiều mà bay vào cứu chị. May là tới kịp, chị ra sao chắc Haewon này chắc cũng không muốn sống nữa.

"Ôi sao chị lại khóc.."

"Hức...tại chị mà em...hức...ra nông nỗi này..."

"Không sao đâu, em vẫn ngồi đây với chị mà."

"Không khóc nữa nhé."

"Um.."

Vì nếu chị khóc thì em đây sẽ đau lòng lắm đó. 

/______/

Chiều ni cô ktra 15' sinh đột ngột. Mới học p1 còn lại tạch hết mng ơi 👹💔

𝘾𝙤𝙛𝙛𝙚𝙚 - 𝙃𝙖𝙚𝙡𝙮 🐻x🌷Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ