Nikolai Gogol.

605 41 7
                                    

Warning! : OOC, rất cringe hâuhhsush. Có yếu rố R16(hoặc R18, i dunno.)

Title : Nghỉ ngơi.

Tôi vừa đổi tên và ảnh của fic, có ai nhận ra không taaaa.

==================================

Cái cảm giác của một vòng tay rắn chắc đang vòng qua và ôm cứng lấy eo là thứ đầu tiên đánh vào xúc giác của Y/n khi em tỉnh dậy vào buổi sáng. Tiếp theo là cái linh cảm mách bảo rằng "có gì đó sai sai" khi thứ tiếp theo em nhận ra là sự tiếp xúc trần trụi của da thịt lúc em vẫn đang gầm gừ đôi ba tiếng trong cổ họng khi đang cố gắng thúc giục bản thân tỉnh dậy khỏi sự mơ màng từ cơn mộng mị đêm qua.

Ngay khi Y/n vừa cố trở người một chút thì vòng tay đang ôm lấy eo em đột nhiên siết hơn một chút và kéo người em lại gần với người ấy hơn, cái tiếp theo là sự nhồn nhột ngứa ngáy và cái cảm giác thứ gì đó đang rúc gần hơn vào lòng em.

Nhấc mi mắt nặng trĩu lên, em bị cái ánh sáng từ cửa sổ hắt vào làm cho không quen mà ngay lập tức nhăn mặt đôi chút. Y/n đưa tay lên dụi mắt và gượng ép nó mở ra để làm quen với cái ánh sáng chói chang khó chịu kia, mặc dù đã được rèm cửa che bớt đôi ba phần nhưng nó vẫn quá khó chịu đối với em.

Sau một hồi điều chỉnh lại tiêu cự, em ngay lập tức nhìn xuống cái "cục bông" với mái đầu trắng có hơi xù xì và rối bù đang rúc mặt vào ngực em ngủ ngon lành. Y/n có hơi đơ người và nghệch mặt ra, tay em hơi run run khẽ vén tấm chăn mỏng lên.

Không có.

Em biết người đang nằm cạnh em là ai, là một tên tội phạm, là đồng phạm của con chuột Nga đầu đàn, là kẻ mà bàn tay đã nhuộm qua không biết bao nhiêu máu của những người khác nhau và hơn hết là một tên khủng bố khét tiếng - Nikolai Gogol.

Ừ nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là tên khủng bố này và em đều đang gần như không mảnh vải che thân, vừa ngủ chung một đêm( hoặc là nhiều đêm) và hắn còn rúc vào người em ngủ không biết trời trăng mây đất gì.

Y/n khẽ buông một tiếng thở dài thật nhỏ, bây giờ thì em mới cảm nhận được cái đau buốt từ dưới hông và eo truyền đến đại não, khi nãy lúc em vén tấm chăn lên thì còn lờ mờ thấy vài ba dấu hôn nổi bật trên nước da của em.

Ngoài ra thì có cả vết cắn.

Gần như cả người em chỗ nào cũng đau nhức, nhất là phần hông và eo.

Em chau mày và rơi vào trầm tư, bắt đầu suy nghĩ xem có cách nào che hết mấy cái dấu hôn xấu hổ này không, ngoài ra thì phải nghĩ xem Y/n làm việc kiểu gì với cái cơ thể nhức nhối khắp người thế này đây.

Mà quan trọng là em xuống giường được hay không đã.

Nghĩ là làm, em cựa người muốn thoát khỏi cái ôm của Nikolai, nhưng khi đang vươn người cố gắng tiến về phía mép giường thì một giọng nói trầm khàn quen thuộc vang lên, ngắt ngang hành động hiện tại của em.

"Đừng cố nữa, em nghĩ em sẽ đi nổi à ?"

Người kia vừa dứt câu thì em liền quay ngoắt đầu lại nhìn chằm chằm Nikolai với khuôn mặt có phần nhăn nhó và biểu cảm không mấy cam chịu. Hắn ta thì vẫn nằm đó, gác cằm lên tay trong khi tay còn lại vẫn đang ôm em lại cứng ngắc. Em vốn định mở miệng đáp lại hắn, nhưng chưa kịp cất lời nào thì Nikolai bất chợt kéo em lại và rồi ghì em xuống, dưới thân hắn.

[BSD x Reader] Ái Nguyệt.[DROP]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ