4. thế giới của em

148 22 8
                                    

changbin không giấu được nỗi kinh ngạc khi cả hai đến gorges du verdon, bang chan đưa tay che môi đang vẽ thành một đường cong lộ liễu, giữa sắc xanh màu ngọc lục bảo đẹp thổn thức lòng người, ấy vậy mà anh chỉ lưu lại ánh nhìn trên gò má em

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

changbin không giấu được nỗi kinh ngạc khi cả hai đến gorges du verdon, bang chan đưa tay che môi đang vẽ thành một đường cong lộ liễu, giữa sắc xanh màu ngọc lục bảo đẹp thổn thức lòng người, ấy vậy mà anh chỉ lưu lại ánh nhìn trên gò má em. bang chan không nhận ra mình yêu từng biểu cảm trên gương mặt changbin đến nhường nào.

sự hùng vĩ của provence chưa hẳn đã ngừng lại ở verdon. giữa hai vách đá vôi dựng cao ngất ngưỡng, dải lụa xanh ngọc được nhuộm bởi fluoride; cứ kéo thật dài đến tận cùng. người ta chẳng thường nghĩ đến điều đã vốn dĩ là như thế, chỉ hoài ngẫm về những thứ nằm ngoài tầm tay: những thứ xảy ra phía sau đường chân trời. cứ như thế mà giữa anh và em chẳng có một chút tương tác nào, đôi người lặng thinh ngắm nhìn màu xanh mát mắt lãng đãng trôi. mặc cho những dòng suy nghĩ nhập vào con nước, chạy mãi về nơi xa.

bang chan lôi cuốn sổ tay nhỏ ra ghi chép, tự nhiên như một thói quen.

"anh ghi gì vậy?"

"ý tưởng cho nhạc phẩm của anh."

"anh là nhạc sĩ hả?"

"anh viết nhạc được khoảng mười năm rồi, từ năm mười bảy."

nắng lặn xuống đáy, ánh những cụm sao lấp lánh giữa ban ngày, đánh lên đôi mắt em bạc màu, "tuyệt thật. thế giới có âm nhạc ấy."

lòng anh trùng xuống, lõm sâu vào trái tim đang vang từng nhịp non trẻ, bang chan hít sâu một hơi của dòng verdon trong veo, thở ra những u hoài không lời. choàng khẽ một vòng tay qua vai mềm của em.

"thế giới của em cũng đẹp lắm, không phải nghe những lời xấu xa."

môi em run lên và tiếng mũi phì phì vì bật cười, changbin không cho rằng anh đang thương hại mình. những khuyết thiếu cuộc đời mang đến, phần nào đã giúp em biết cách đọc vị người khác qua ánh mắt. và trong màu mắt anh, changbin thấy được sự tan ra của một sắc hồng dịu nhẹ. hẳn là một lời thật lòng.

ngang qua hồ cro croix, bang chan kéo changbin đến một góc, vừa vặn phóng hết tầm mắt ra giữa mặt hồ xanh ngắt và ngắm nhìn từng lớp cây rậm rạp chen nhau thành núi. gió mát mơn man qua kẽ tóc, mang đến sự yên tĩnh hiếm hoi; xoa dịu trái tim đã hao mòn bao nhiêu vì những ồn ã ngày qua. tựa như mình đang sống trong thế giới của em, nơi chỉ có đôi mắt ôm trọn mọi xúc cảm.

bang chan bốc nắm đá bên cạnh, ném ra phía mặt hồ để phá vỡ sự tĩnh lặng. chỉ vừa hơn ba phút mà anh đã khó chịu như thế, còn changbin đã, đang và sẽ phải sống với nó đến tận sau này. em liệu đã nghĩ gì nhỉ? từng đợt đá ném ra xa, bỗng có một vết lõm trên mặt hồ không phải của anh, bang chan quay sang nhìn, cậu chàng vẫn đang chăm chăm về phía cro croix xanh trong, nở nụ cười đắc chí.

chanchang; thanh âm trong mắtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ