#6

222 21 2
                                    

- thua mà bài đặt giở trò , đồ hèn

Zephys đứng dậy trách móc nakroth, anh lặng lẽ lụm lại mấy chiếc đũa nãy đánh làm rơi vừa lụm vừa nói.

- ta nói rồi 10 như ngươi ta còn đánh lại

Nakroth không nói gì chỉ ngồi xuống ghế, capheny nãy giờ cứ như người mất hồn khi thấy zephys lao vào nakroth rồi đánh như đúng rồi tại vì cô nghĩ nakroth là người mà chưa kẻ nào dám chạm vào nhưng mà zephys kì này còn đánh cả hắn,đúng là gan zephys lớn thật, murad ngồi nãy giờ coi hai người đánh bây giờ cũng cất tiếng.

- ơ mà này tên kia

- gì ?

- cái tên tulen tóc vàng gì đó đi theo ngươi đâu rồi

- à hắn đấy à, hắn chỉ nói là để các ngươi giữ mảnh bản đồ là được rồi, và hắn đi về Tháp Quang Minh luôn

Murad khá buồn khi nghe tin tulen đã về, nakroth ngồi nãy giờ cảm giác buồn nên đã cất bước đi ra con ngựa của mình mà chạy đi để lại murad không hiểu gì, zephys nhìn murad rồi nói.

- sao không về đi tên kia đi rồi kìa, về dùm cái cho người ta dọn đi về nữa chứ

- ngươi đuổi ta à

- ừ, biến dùm cái

- này zephys không nên ăn nói vậy với hoàng tử Murad đâu

Capheny nhẹ nhàng nhắc nhở zephys như anh chẳng thèm nghe ,murad thấy mình bị đuổi như vậy thì tức lắm nhưng chẳng làm được gì nên cũng lên con chiến mã của mình rồi rời đi luôn mà không thèm nói gì nữa.

Trời cũng đã tối zephys đang cùng capheny dọn dẹp để đẩy xe mì về, vì do là tay cô bị đâu nên zephys phải đẩy giúp nhưng cơ mà sao anh lại thấy nó nặng nề vậy mà sáng cô đẩy ra nhìn nhẹ nhàng lắm mà, đùa à.

Zephys cuối cùng đẩy về tận nhà, bây giờ cơ thể anh rất mệt lên vừa về là quăng xe mà chạy thẳng lên phòng rồi nhanh chóng tháo giày ra, nhảy thẳng lên giường rồi nằm ngủ, ai trong quán trọ ấy nhìn zephys chạy như bị cướp thì cũng xì xầm rồi lại không để ý nữa.

Tulen mới về được cung điện ánh sáng cũng đã một ngày rồi, vẫn như thường lệ anh lại làm những công việc nhàm chán, tối hôm đó tulen không biết nghĩ sao mà lại mở chiếc hộp của mảnh kho báu rồi lại nhìn nó chằm chằm, tulen nhìn một hồi thì cũng chán vừa vứt nó sang một bên thì nó phát sáng lên nhưng tulen không để ý, nó cứ sáng trưng như thế tulen cảm giác đều bất thường nên quay lại thấy mảnh kho báu ấy đang phát sáng thì bất ngờ.

- sao vậy nhỉ?

- bửa giờ có sao đâu, hôm nay lại bị gì vậy

Tulen nghĩ thầm trong bụng mà nhìn mảnh kho báu đó phát sáng, sáng được mấy hồi thì cũng dần dần mất đi ánh sáng rồi biến về lại dạng như cũ, tulen thấy hơi kì lạ nên mở cửa ra rồi đi qua phòng của Xeniel.

Vừa đi đến trước cửa phòng tulen đá cái cửa đó để nó mở ra, Xeniel bên trong đang đọc sách thì hết hồn nhìn tulen rồi nhắc bảo.

- này tulen, mốt đi vào phòng người khác phải gõ cửa.

- nhưng ông đâu phải là người khác của tôi.

[AOV] - : ? ( END )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ