kẻ bắt nạt

379 34 0
                                    


thẩm tại luân, học bá thiên tài nổi danh khắp trường cấp ba của tỉnh A...


học lực đã hơn người, ấy thế mà lại còn là học trò gương mẫu trong mắt các thầy cô, khiến cậu trở thành cái gai trong mắt rất nhiều học sinh...


bị coi thường một chút, cũng đúng thôi. cậu không đi giao du, thậm chí là thân thiết với bất cứ  ai, lúc nào cũng sách sách vở vở.


thẩm tại luân nghĩ rằng, chỉ cần cậu cứ sống yên ổn hết năm cấp ba, lên đại học thì tìm một nơi có tiếng, sau đó ra trường và sống một cuộc sống yên bình cho đến hết đời.


những mong ước nhỏ nhoi đó cứ dần dần thành hiện thực khi đây đã là những ngày tháng cuối cùng của cậu ở cấp ba.







- aiya, học hành thật sự là một cách tra tấn đáng sợ nhất mà loài người có thể nghĩ ra mà...phải không tại luân?

những lời lải nhải ca thán cứ không ngừng xuất hiện ở bên tai khiến thẩm tại luân khó mà có thể tập trung được, chỉ nhẹ giọng nhắc nhở.

- tôi đang bận, làm ơn đừng làm phiền.

nói xong thì cậu tiếp tục hí hoáy viết bài, mặc kệ người kia gương mặt đã méo xẹo từ bao giờ.

- vô tâm vậy...đúng là học bá có khác, suy nghĩ có bao giờ bình thường đâu nhỉ?

phác thành huấn cảm nhận được sự lạnh nhạt trong lời nói của cậu, cũng không dám làm phiền nữa mà liền đứng dậy rời đi.

nghe tiếng bước chân xa dần, phòng học cũng chở nên tĩnh lặng hơn, cơn gió của mùa hạ nóng nực cứ thế luồn vào gian phòng rộng lớn.

bây giờ đang là thời gian ăn trưa của các học sinh, cũng là khoảng thời gian mà cậu cảm nhận được sự yên tĩnh nhất nơi phòng học.

với một người như thẩm tại luân, thật sự rất yêu thích.

không nhanh không chậm đeo tai nghe, phát bài hát yêu thích của bản thân, nụ cười nhỏ khẽ lướt qua trên đôi môi cậu.

tiếp tục cầm bút mà hí hoáy viết bài.

tiếng nhạc lấn át đi tiếng giày va chạm với mặt sàn, chỉ trong chốc lát, sau lưng thẩm tại luân là một bóng lưng to lớn.

- thẩm tại luân.

một giọng nói trầm ấm vang lên, nhưng cậu lại không một chút phản ứng.

tiếng thở dài não nề khiến người khác rợn tóc gáy, và cái bóng đó thì cứ dần dần gần lại thẩm tại luân.

chỉ khi cảm nhận được một bên tai có một hơi thở ấm nóng, cậu mới giật mình xoay người lại.

này bạn học nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ