chương 3

338 25 0
                                    

Trong khoảng tiềm thức

Có 1 người đang lơ lửng bản thân trên khoảng không gian đen ngòm ko thấy điểm cuối

Người đó có mái tóc đen ngắn vuốt ra đằng sau, ngã lấy màu đỏ tươi ở phần từng ngọn tóc

Đôi mắt nhắm nghiền ngủ say chưa tỉnh giấc

(Hơ....hết ý để miêu tả chỗ này)

Tanjiro*...?*

Cậu từ từ mở mắt ra, đón lấy màu đen xung quanh và cảm thấy khó hiểu

Quần áo ko có lấy 1 mảnh vải để che đậy, các vết thương từ nhiều lần chiến trận đã ko còn trên cơ thể nữa, cả vết sẹo trên trán cũng vậy

Tâm trí cậu thả lỏng đến lạ thường, cứ như đã quên đi bao nhiêu biết bao điều

Tanjiro*...mình...đang ở đâu thế này?* Tò mò nhìn xung quanh

Chẳng có cái gì cả, chỉ có tanjiro cậu đang lơ lửng đây thôi?

Cậu tự hỏi đây là chỗ nào? tại sao cậu lại ở đây? Cơ thể sao lại ko thể di chuyển dc?

Tanjiro*...mình lơ lửng ư?*khó hiểu

-Tanjiro:"ư..."thử di chuyển

Mệt mỏi

Tanjiro*ko...di chuyển dc...* Cố nhúc nhích 1 chút

Cơ thể ko di chuyển dc, giống như bị nhiều tảng đá đè nặng lên vậy, cậu đành bất lực ko thể làm gì dc và phải thả lỏng bản thân ra

Tanjiro*cảm giác như...mình đang ở nơi nào đó?...rất là thoải mái vậy...* Thư giản từ từ

Tanjiro ko bt bản thân đang ở đâu, tại sao, nhưng nó thật sự rất thoải mái và dễ chịu

Cảm giác nó mang lại xua tan đi bao nhiêu mệt mỏi cất giữ trong người cậu dc vơi vớt đi hết ra

...

Tanjiro*Đã qua bao lâu r nhỉ?...*

Thời gian trong này ko thể xác định dc, cậu đã trôi lơ lững ở đây ko bt bao nhiêu là ngày nữa, có khi còn chả có ngày để mà đếm luôn đấy chứ

Tanjiro*mình còn phải lơ lửng đến bao lâu nữa đây?...*chán

Tanjiro nghĩ các trụ cột và vợ chồng kagaya, những người đã chết vì chiến đấu với quỷ liệu có đang ở 1 nơi nào đó có lơ lửng như cậu ko

R cậu lại nghĩ tới trận chiến đã diễn ra của bản thân với chúa quỷ muzan, cậu chỉ có thể nhớ dc rằng bản thân đã tấn công ko ngừng ko ngừng nghĩ vào cái cơ thể bất tử của hắn

Đến mức đầu óc trở nên mu mị và dần mất kiểm soát, cậu ko bt chuyện gì xảy ea tiếp theo cho đến khi có lại dc nhận thức của bản thân vào ko gian đen ngòm này

Sau đó cậu mường tượng đến cảnh thiên đường trong đầu óc mơ màng, nơi mà cậu đang vui vẻ với gia đình,các em trai và các em gái chơi đùa xung quanh cậu, ba và mẹ thì ngồi trước nhà nhìn đám trẻ vui tươi cười mà cười nhẹ theo

Tân Chúa Quỷ của thế giới Anh Hùng [bnhaxkny]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ