"Cái gì?" Hai người phụ nữ đồng thanh hét lên."Con nói bậy, con muốn lừa mẹ để mẹ chấp nhận cậu ta có phải không, đừng hòng!" Bà không tin, trên đời này làm gì có chuyện đàn ông mang thai hi hữu như vậy chứ.
"Mẹ biết con sẽ không nói dối lừa mẹ mà, con có thể lấy giấy xét nghiệm cho mẹ xem, hoặc là mẹ có thể sờ bụng em ấy cảm nhận thai máy."
Kiều Tâm ở bên cạnh đã hưng phấn không chịu nổi, đời hủ như cô cũng chỉ mong được một lần nhìn thấy nam nam sinh con mà thôi, thật không ngờ đã đợi được ngày này.
"Đúng đó cô, hay là để con qua sờ thử giúp cô nha." Cô vươn tay về phía bụng cậu. Nhưng nửa đường đã bị mẹ Vương chụp lấy.
"Cháu của cô, cô sẽ tự sờ, không cần gì con giúp."
Nói xong, bà đứng dậy, đi qua ngồi bên cạnh cậu, cậu hơi nép người vào người anh.
"Đừng sợ, cho mẹ sờ một chút đi, dù sao cũng là bà nội của con, nên để hai bà cháu giao lưu." Ừ, tốt nhất nên dính mẹ một chút, như vậy anh và Chiến Nhi có thể đi du lịch chỉ hai người rồi.
Bà nhìn con trai một cái, lại nhìn Tiêu Chiến một cái, chậm rãi để tay lên trên cái bụng đã nhô ra của cậu.
Một phút sau, bé con cũng phối hợp đạp một cái, làm bà giật cả mình.
Bà nhìn cái bụng của Tiêu Chiến không rời mắt "Thật sự có sao, không ngờ trên đời lại có chuyện kỳ lạ đến vậy."
Kiều tâm ở bên kia đã đứng ngồi không yên "Em bé có đạp không cô, để con qua sờ thử..."
Sau đó liền bị ánh mắt như dao của Vương Nhất Bác chém đứt, ỉu xìu ngồi yên lại chỗ cũ.
Anh Vương chỉ dịu dàng với mình tiểu mỹ nhân thôi à, cô mới không cần người đàn ông lạnh như băng này làm chồng của mình đâu.
Bên này, mẹ Tiêu khẽ thở dài, đưa tay vuốt vuốt bụng của Tiêu Chiến "Đứa nhỏ ngốc này, sao không chịu nối sớm, làm hại bà già này trở thành mẹ chồng ác độc đánh đuổi con dâu với cháu nội."
Vương Nhất Bác muốn tát vào mặt mình một cái, cái gì gọi là tự bê đá đập chân mình, là đây chứ đâu, bàn tay cứ vuốt bụng vợ mình kia thật chướng mắt muốn chết.
Mẹ Vương liếc mắt nhìn biểu cảm trên mặt con trai mình, khẽ hừ một tiếng "Con trừng cái gì, đây là cháu của mẹ, mẹ không được sờ sao?"
"Nhưng đây là bụng của vợ con, cháu của mẹ vẫn chưa ra đời đâu." Anh đưa tay phủ lên bụng cậu.
"Cái thằng nhóc này thật là..."
Bà nhìn sang Tiêu Chiến, mỉm cười nắm lấy tay của cậu "Xin lỗi con, lúc nãy mẹ hơi nóng tính, không làm con sợ chứ?"
Cậu lắc đầu "Không có thưa di, dì."
"Dì cái gì, gọi mẹ đi."
Cậu đưa mắt nhìn sang anh, anh sờ đầu, ánh mắt cưng chiều nhìn cậu "Gọi mẹ đi."
Cậu quay lại nhìn bà, nghiêm túc gọi một tiếng "Mẹ."
Bà bật cười, vỗ vỗ tay cậu "Ngoan, đứa nhỏ ngoan."
BẠN ĐANG ĐỌC
Vợ Ngoan
Short Story[ Ver | Bác Chiến ] Tổng Tài Chiếm Hữu Công x Ngoan Ngoãn Biết Nghe Lời Thụ Tiêu tướng quân vội vàng chạy lại, đỡ Tiêu Chiến lên, cơ thể y đã lạnh băng, mặt mày đã trắng xanh, giống như người chết đã mấy ngày. Tiêu tướng quân không tin vào sự thật t...