Buổi sáng.
"Cốc cốc cốc." Sau khi nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa theo quy luật ba lần, người trên giường lớn trong phòng từ trong chăn vươn ra một cánh tay trắng nõn mảnh khảnh, phát ra một tiếng ưm bị đánh thức, giống như mèo con, mềm nhũn mang theo chút mê hoặc lười biếng.
"Tiểu Nghiêm...." Thanh âm của thiếu niên ngây ngô non nớt từ trên giường lớn truyền đến, Nghiêm Hạo Tường đẩy cửa ra liền nhìn thấy một núi nhỏ phồng lên giữa giường cách đó không xa cùng với cánh tay trắng đến phản quang vươn ra từ trong chăn. Đó là thiếu gia của hắn, Hạ Tuấn Lâm.
"Thiếu gia, rời giường." Nghiêm Hạo Tường đi đến bên giường xốc chăn lên, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy khuôn mặt chưa trưởng thành mang theo ngây ngô của thiếu niên. Mái tóc mềm mại lộn xộn rũ lên trán, lông mi dài lại dày ở dưới đôi mắt nửa nhắm chiếu xuống một mảnh bóng nhỏ, đôi môi hồng nhuận đầy đặn nửa mở ra cơ hồ có thể nhìn thấy đầu lưỡi đỏ tươi phía sau răng sò trắng như tuyết.
Nhưng xuống chút nữa, chính là nửa người trên trần trụi của tiểu thiếu gia cùng với nửa người dưới ẩn giấu trong chăn tựa hồ ngay cả quần lót cũng không mặc.Bộ ngực trắng nõn yếu ớt có một tầng thịt mềm, làm cho nửa người trên vốn mảnh khảnh có chút cảm xúc đầy đặn, hai núm vú phấn nộn mềm mại nhỏ nhắn đáng yêu, vừa tiếp xúc với không khí trong trẻo lạnh lẽo bên ngoài chăn lập tức run rẩy theo hô hấp động hai cái trên ngực chủ nhân.
"Không mặc đồ ngủ, cẩn thận bị cảm lạnh." Nghiêm Hạo Tường thần sắc tự nhiên đắp lại cái chăn vừa bị vén lên kia, thuận tay dịch dịch, xoay người đi vào tủ quần áo lấy quần áo đi học cho thiếu gia. Đó là bộ đồng phục học sinh giống hệt trên người hắn, có điều so với kích thước của hắn lại nhỏ hơn rất nhiều.
"Không muốn đi học! Hừm~" Tuấn Lâm mở đôi mắt mông lung ra liền nhìn thấy Nghiêm Hạo Tường cầm đồng phục học sinh đi tới, cậu xấu xa đưa chân ra ngoài chăn, chân thon dài kẹp chăn lên trở mình đưa lưng về phía Nghiêm Hạo Tường, để cho cả lưng trần lộ ra hướng về phía Nghiêm Hạo Tường.
Nghiêm Hạo Tường vừa lấy xong quần áo nhìn thấy chiếc lưng trần chói mắt của Tuấn Lâm. Làn da bóng loáng nhẵn nhụi tản ra ánh sáng trắng, khung xương thiếu niên mảnh khảnh lộ ra mỹ cảm yếu ớt, vòng eo có thể bị ôm chọn bằng một tay theo động tác xoay người vặn vẹo hai cái, kéo theo mông đẫy đà nhấc lên một trận sóng thịt.Cái mông đầy đặn kia giống như hấp thu tất cả thịt thừa trên thắt lưng vểnh lên, giống như một quả bóng bay tràn ngập khí theo động tác của thân thể chủ nhân mà lắc lư rất nhẹ, trong nháy mắt chấn động, nếp gấp màu hồng phấn giữa hai cánh mông như ẩn như hiện, tựa hồ đang dẫn dắt người đang nhìn đi bẻ mông ra thăm dò đến tột cùng.
Lại đi xuống, chính là cái đùi thon dài của Tuấn Lâm đang kẹp chăn, theo đại não mông lung của chủ nhân vô thức đá hai cái, ngược lại đá chăn đi xa hơn, toàn bộ thân thể Tuấn Lâm cơ hồ đều đưa lưng về phía Nghiêm Hạo Tường lộ ra trong không khí.
"Ngoan, mặc quần áo, cẩn thận bị cảm lạnh." Nghiêm Hạo Tường có chút đau lòng đi đến bên giường, ôm lấy tiểu thiếu gia nửa ngủ nửa tỉnh, nửa cưỡng ép mặc quần áo.Da thịt dưới tay trơn mềm, tựa như tơ lụa xúc cảm cực tốt. Nghiêm Hạo Tường nửa quỳ gối ở mép giường, đỡ Tuấn Lâm dựa vào ngực mình, mặc đồng phục học sinh cho tiểu thiếu gia của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
CÂU DẪN (勾引) - Tường Lâm
Romance''-CHUYỂN VER-'' Văn án Nghiêm Hạo Tường là chàng trai 18 tuổi, công việc của Nghiêm Hạo Tường là quản gia riêng của Hạ Tuấn Lâm, chú ý tới đời sống sinh hoạt của thiếu gia nhà mình, mọi thứ đều xoay quanh thiếu gia, chỉ cần là thiếu gia thích, hay...