Phát hiện sự thật đau lòng

152 4 0
                                    


(10)
                  

- " Cuối cùng cũng chịu tỉnh rồi sao?"
                     

Cậu từ từ mở mắt thoát khỏi dòng ký ức và những giấc mơ tươi đẹp đó, xung quanh là căn phòng và chiếc giường quen thuộc mà đã lâu lắm rồi cậu không được nằm, trên tay cắm dịch chuyền, cơ thể lại đau nhức từng cơn, cậu thấy hắn đang ngồi trước mặt cậu... Nhìn thấy hắn tâm trạng cậu bỗng nhiên vui, sau khi đối mặt với tử thần khi tỉnh lại người đầu tiên nhìn thấy là người mình yêu thương nhất chẳng phải rất tốt hay sao? Cậu không hiểu mình đã ngủ bao lâu nhưng có hắn bên cạnh là tốt quá rồi, có phải hắn thấy có lỗi nên mới ở bên cậu không?
                     

- " Định làm phiền người khác đến bao giờ? Đúng là chẳng được cái tích sự gì mà..."
                   

Khi đối diện với cuộc sống hiện thực, trước mặt cậu là người cậu hết lòng yêu thương cậu đã từng cảm thấy may mắn vì được hắn cứu... Nhưng từ khi nghe câu này của hắn tim cậu lại nhói lên, có lẽ hắn cứu cậu không phải vì không muốn thấy cậu chết mà là do món nợ kia. Cậu lặng lẽ nhìn hắn rồi nở nụ cười, che đậy dòng nước mắt mặt chát.
                     

- " Em xin lỗi... vì đã làm phiền anh..."
                    

- " Mở miệng ra là nói câu này cậu không thấy chán sao? Tôi cho cậu nghỉ ngơi một ngày, trong 1 ngày hãy suy nghĩ kỹ chuyện hôm trước tôi nói? Nếu không đưa mấy video đó ra thì đừng trách tôi, tôi chỉ tiếc tiền, không tiếc cái mạng chó của cậu đâu..."
                     

Hắn đay điếng nói, từng lời như cứa sâu vào tim người đối diện. Hắn biết không thể đánh cậu nên hắn đã dùng lời nói, hắn hận chính bản thân mình không thể bóp chết con người trước mặt.
                     

- " Em... chuyện đó không phải em có làm đâu... xin anh đừng hiểu lầm..."
                     

- " Hiểu lầm? Vậy không phải cậu làm thì ai làm... cậu căn bản là muốn lợi dụng để phá hoại công ty của tôi..."
                     

- " Em không có... em thật lòng với anh mà... xin anh...đừng nói vậy với em mà..."
                     

Cậu khổ sở nói, cổ họng lại đau rát khiến câu nói nửa được nửa mất, hai mắt cậu cũng rưng rưng. Cậu không hiểu tại sao hắn lại không tin cậu, thì ra sau khi đối diện với tử thần đến cậu vẫn phải đón nhận nỗi đau đến chết đi sống lại.
                     

Hắn từ từ tiến lại giường, trừng mắt nhìn khuôn đôi mắt long lanh ngấm nước kia, giọng nói ánh lên sự khinh bỉ...
                     

- " Cậu lấy gì để bảo tôi phải tin cậu, tốt nhất cậu nên bớt giả tạo lại, đừng giả bộ yếu đuối để mong nhận được sự thương hại từ tôi... dám chống lại tôi thì cậu biết hậu quả rồi đấy."
                     

Hắn nói rồi đi ra ngoài, bỏ mặc cậu ngồi lặng lẽ trên giường, nước mắt lại rơi xuống, cậu không nhớ nổi đây là lần thứ bao nhiêu cậu khóc vì hắn nữa, có lẽ nó nhiều đến nỗi cậu không thể nhớ rõ nữa...

Andree x Bray| VER | Con Nợ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ