1217; lava cake.

362 36 14
                                    




ngày xx, tháng xx, năm xxxx
trời trở lạnh, nhiều mây, không nắng.

lại một ngày nữa tại tiệm bánh nhỏ của tôi, sáng nay tôi ngủ có chút quá giờ, vừa là vị cái thời tiết mát mẻ dễ chịu của những ngày đầu đông cũng lại vừa là vì cái sự âm u mây mù của cái mùa cuối cùng trong năm này.

không biết có phải vì mùa đông đã đến hay không mà dạo này tôi mua nhiều nguyên liệu chocolate hơn thấy rõ, phía sau kho vẫn còn một ít marshmallow và sốt caramel, làm thêm một ít choco bomb, vậy là có thể dùng nó để làm một quầy hot chocolate tự pha cho các vị khách nhâm nhi rồi.

tiếng chuông leng keng vang lên, tôi vừa treo lên vài hôm trước đó. nó sẽ kéo sự chú ý của tôi từ đống đường bột sang vị khách vừa bước vào, như vậy thì sẽ tốt hơn là tôi nhìn bánh và họ nhìn tôi mà, phải không?

vị khách lần này vẫn là một câu trai trẻ, tầm khoảng mười chín hai mươi, cậu ấy khá cao và trông mặt mũi cũng rất sáng sủa. cằm chẻ không sâu nhưng cũng đủ để trở thành một điểm nhấn trên gương mặt ấy, chỉ có điều cái mũ lưỡi trai cậu ấy đang đội làm gương mặt cho chút tối đi mà thôi.

tôi như thường lệ, niềm nở chào hỏi vị khách hàng của tôi.

"panacea xin chào."

câu trai nọ gật đầu chào lại tôi, có chút do dự trước khi bước đến bên quầy bar và ngồi xuống.

"chút bánh quy gừng nhé?"

mùa đông mà, chocolate nóng và bánh quy gừng gần như là bộ đôi không thể thiếu còn gì. ở panacea cũng thế, tôi vẫn luôn có thói quen nướng bánh quy gừng mỗi ngày vào mùa đông, cái vị cay nồng của gừng cũng rất có hiệu quả trong việc giữ ấm cơ thể đó.

cậu trai nọ lại gật đầu cảm ơn tôi trước khi cho miếng bánh quy vào miệng. tôi lúc này mới chú ý đến việc từ khi bước vào đến hiện tại, cậu ấy chưa hề nói một câu nào với tôi. tôi thầm thở dài và rót cho cậu ấy một bình hồng trà mật ong, xem ra hôm nay tôi đã gặp một vị khách nhút nhát rồi đây.

và đúng như tôi nghĩ, mười phút sau đó là cả một màn im lặng đến từ cả tôi và cậu ấy. tôi không có thói quen cạy miệng khách vì vậy mà tôi đã trở lại với đống chocolate bomb mà tôi đang làm dở tay.

"tôi ghét mùa đông."

được rồi tôi có chút giật mình khi nghe cậu ấy cất tiếng nói đấy. tôi đặt nồi chocolate chảy lên bếp giữ ấm và tiến lại ngồi đối diện với vị khách hàng hôm nay.

"vì sao vậy?"

cậu trai cúi gầm mặt xuống, phải mất một lúc cậu ấy mới có thể tiếp tục câu chuyện của mình.

"winter blues, cậu đã nghe qua nó chưa? nó giống với một dạng bệnh tâm lý vậy, loại bệnh mà sẽ phát tác vào mùa đông ý."

winter blues, nỗi buồn mùa đông hay trầm cảm mùa đông, một chứng bệnh tâm lý theo mùa mà bản thân tôi đã từng tìm hiểu qua. một căn bệnh trầm cảm xảy ra do việc thiếu hụt ánh nắng vào mùa đông hoặc mùa mưa, ảnh hưởng đến tâm sinh lý của con người như thay đổi đồng hồ sinh học của cơ thể, giảm nồng độ serotonin, chất dẫn truyền thần kinh liên quan tới cảm xúc hay làm mất cân bằng nồng độ melatonin, hormone điều khiển chu kỳ giấc ngủ. từ đó dẫn đến rất nhiều ảnh hưởng tâm lý ví dụ như buồn bã, vô vọng hay thậm chí là suy nghĩ đến việc tử tử. winter blues còn có thể làm người bệnh mắc phải chứng hypersomnia hay hội chứng người đẹp ngủ, khiến bệnh nhân ngủ li bì cả ngày lẫn đêm và tính tình thay đổi, hoặc xu hướng ngủ thừa giấc.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Dec 17, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

ʀᴀᴘᴠɪᴇᴛ; ᴘᴀɴᴀᴄᴇᴀNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ