Chương 45

391 20 3
                                    

"Aaa dì Thủy, chào buổi sáng ạ" An An vừa ngủ dậy bước ra thấy Thanh Thủy đang ngồi ở sofa xem điện thoại.

"Chào buổi sáng An An, đến đây" Thanh Thủy cười nói đưa tay ôm cậu nhóc còn say ngủ.


"Lần trước nói đến chơi với con, rốt cuộc đến giờ dì mới đến"


"Xin lỗi An An, hôm nay có đem đồ ăn sáng cho con. Cả ngày nay đều nghe theo con sắp xếp, chơi trò chơi hay đọc truyện tranh tô màu gì cũng được"


"Oaaa có đồ ăn ngon ạ, thích quá. Bây giờ con đi tắm xong sẽ ra chơi với dì ạ" An An mắt long lanh hướng về nhà bếp.


"Được, đi tắm rửa thay đồ ra cùng ăn sáng nha. Dì đi gọi mẹ con dậy hơn 9h rồi vẫn còn ngủ thật là lười không hề ngoan như An An."
Thanh Thủy miệng thật ngọt dỗ bạn nhỏ cười đến híp mắt, lại đem bạn lớn bán đi!!!


____
*cốc cốc cốc*
Thanh Thủy gõ cửa vài lần không thấy ai trả lời.

"Ngọc Thảo, chị dậy chưa?"


"Ngọc Thảo, dậy đi nha"

"Cô Nguyễn, gần 10h sáng rồi"

"Cô Nguyễn dậy...."

*cạch* cửa phòng mở ra cực mạnh, người phụ nữ bên trong tóc còn rối cả người là bộ dạng không tình nguyện thức dậy, mở cửa xong không thèm nhìn liền chạy về phía giường tiếp tục mộng đẹp.

Thanh Thủy đi vào trong, buồn cười nhìn chị ấy đã đắp chăn che kín người chỉ lộ một ít tóc ra ngoài, đúng là sâu ngủ.

"Dậy đi, công chúa ngủ trong phòng ạ" Thanh Thủy ngồi lên giường, trêu đùa kéo chăn người đang ngủ.

"Không, muốn ngủ mà" Ngọc Thảo ló đầu ra khỏi chăn, ai oán nhìn bạn nhỏ nhà cô.


"Dậy ăn sáng, An An đang đợi kìa"
Thanh Thủy xoa đầu Ngọc Thảo. Cúi xuống hôn lên trán người phụ nữ ngay cả khi còn say ngủ, cô vẫn thấy đẹp đến không tả được.


"Đến lúc nào?"

"Lúc 8h sáng, có nấu đem theo đồ ăn sáng cho mọi người. Nhiều món lắm."

"Hôm qua ngủ trễ còn nấu đồ ăn làm gì, vất vả vậy. Nhìn nè mắt có quầng thâm rồi đó"
Ngọc Thảo chỉ tay vào đôi mắt bạn nhỏ.

"Sau này sẽ tranh thủ ngủ sớm. Nấu đồ ăn cho vợ, rất vinh hạnh" Thanh Thủy chỉ vào trán Ngọc Thảo mỉm cười nói.

Được nấu đồ ăn và cùng ăn cơm với những người mình yêu, là một việc hạnh phúc nhất mà ai cũng muốn được lặp lại mỗi ngày.

"Dẻo miệng, sáng sớm ăn đường?" Ngọc Thảo bật cười đưa tay xoa má em ấy, rất hạnh phúc vì vừa tỉnh dậy đã thấy người trước mắt cô cũng là người trong lòng của cô.


"Chị tháo nhẫn khỏi dây chuyền rồi ạ?" Thanh Thủy vô tình thấy dây chuyền trên cổ Ngọc Thảo đã không có nhẫn kết hôn của bọn họ.

Ngọc Thảo đưa tay giơ ra, nói "tối qua lấy đeo, chưa có để lại vào dây chuyền". Lúc tối là cô lấy nhẫn ra đeo lên tay ngắm nhìn, ngắm rất lâu, đến mức ngủ quên.

[BHTT] Quán rượu trong ngõ [Thủy-Thảo]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ