Cover
Mời bạn thương mến ghé quán rượu trong ngõ gặp bà chủ quán rượu *Lesyouxdenini* nhưng bán say lòng người. Lại tạc sang tiệm ăn nho nhỏ của người yêu chị ta.
- Trong quá trình chờ tác giả phản hồi -
- Tên tác giả: Mộng Tưởng Gia -
Link truyện g...
Thanh Thủy ánh mắt tràn ngập yêu thương cười nhìn người phụ nữ nhà mình lúc này trông như bạn mèo nhỏ lười biếng ~ rất đáng yêu. Tối qua bọn họ ăn lẩu cùng dì Hương và An An xong. Để người già và trẻ nhỏ đi ngủ, thì 2 người lấy 1 chai rượu cùng ra ban công nhà Ngọc Thảo vừa uống vừa trò chuyện.
"Đi làm, cô Nguyễn ạ" Thanh Thủy cúi đầu hôn lên trán, cảm thấy không đủ lại hôn lên 2 má Ngọc Thảo.
"Ôm ôm" Ngọc Thảo làm nũng nói, với tay ôm người bên cạnh nghịch ngợm kéo xuống nằm lại cùng. Cô phải ôm người này lại, để biết rằng đây không phải do bản thân nằm mộng. Người trong lòng cô là chân thật cùng cô đi ngủ và cùng thức dậy.
Cảm giác này quá tốt đẹp, rất lâu rất lâu trước đây cô đã nghĩ bản thân sẽ không thể có được khoảng khắc này.
"Cô Nguyễn làm nũng thế" Thanh Thủy cười trêu chọc lại xấu xa hôn lên cần cổ xinh đẹp trước mắt.
"Sao không gọi chị dậy? Nếu tỉnh dậy không thấy em, chị sẽ nghĩ chị nằm mơ...nghĩ em không nằm bên cạnh chị" Ngọc Thảo siết chặt cái ôm như sợ người bên cạnh đi mất.
Tình yêu đôi khi lại khó hiểu như vậy, rõ ràng bạn biết đối phương ở đó ngay bên bạn. Nhưng bạn vẫn không ngăn được cảm giác nhớ thương họ tột cùng.
"Ngủ ngon vậy, làm sao nỡ gọi. Không có nằm mơ, em ở đây. Từ nay đều cùng cô Nguyễn đi ngủ và thức dậy nha"
Thanh Thủy vỗ về tấm lưng nhỏ bé của người phụ nữ bên cạnh. Đáy lòng có một tư vị đắng chát len lỏi, xin lỗi vì những năm qua đã vắng mặt trong những buổi sáng bên cạnh chị. Thanh Thủy giờ phút này nghĩ chỉ muốn mau mau dọn về chung nhà. Cho trái tim Ngọc Thảo một sự an toàn nhất có thể.
Ngọc Thảo gật gật đầu, nhìn vào đôi mắt chân thành của đứa trẻ nhà nàng. Đứa trẻ nhà nàng lớn lắm rồi, bây giờ dỗ dành người khác càng thuần phục, miệng lại như bôi mật. Nhưng Ngọc Thảo biết sự dịu dàng tràn ngập trong đôi mắt của người bên gối là chỉ dành cho cô, ừm luôn luôn nuông chiều cô.
"Tha cho em. Đi đến nhà hàng đi" Ngọc Thảo mỉm cười hôn lên môi người bên cạnh. Cô bình thường tầm trưa khi ăn cơm xong với An An và dì Hương mới đến quán rượu xử lý đơn hàng và việc trong quán.
"Đi đây nha, còn sớm ngủ thêm đi". Thanh Thủy chỉnh lại chăn cho Ngọc Thảo, hôn lên trán chị ấy xong đứng dậy định rời khỏi phòng.
Đi đến cửa còn không nhịn được quay đầu lại hôn hôn đến mức Ngọc Thảo đuổi cô ra để bản thân đi ngủ mới ngừng,....chắc là căn bệnh nghiện người yêu của hầu hết mọi người đây. Đặc biệt kết hôn rồi bây giờ cô là nghiện bạn đời của mình. .
. . . . . . . . __________
Tại quán rượu *Lesyeuxdenini*.
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.