Chương 1

141 20 0
                                    

(1)

"Mẹ nhìn coi, so cool! Con sẽ nuôi tóc dài cho giống Kimura Takuya!"

"Thằng quỷ nhỏ" Người đàn bà vỗ vào ót con trai, cưng chiều nhìn nó nghịch ngợm, "Nếu nuôi tóc dài thì phải chăm sóc tốt, con có làm được không?"

"Làm được, mẹ phải tin vào con trai mẹ" Takemichi hếch mũi coi thường. Chuyện này đơn giản như đan rổ!

2 năm sau.

"Mẹ ơi! Huhuhu, tóc của con trai mẹ rối rồi! Gỡ hổng có được~" Takemichi sụt sịt khóc, chỉ tay lên cái lược nhỏ dính ở trên đầu mình, gào lớn.

Bà Hanagaki 'LOL' Cười thật lớn trên nỗi đau của con trai, bà trêu ghẹo, "Hay là cắt tóc nhé?"

"No!!!"

(2)

Bà Hanagaki nhận được cuộc gọi từ giáo viên chủ nhiệm của con trai. Rằng thằng quỷ nhỏ nhà bà đánh bạn cùng lớp. Bà vội vã dừng lại công việc rồi lái xe đến trường.

Takemichi nhìn thằng nhóc con nước mắt nước mũi tèm lem được mẹ nó dỗ dành. Đảo mắt một vòng coi thường. Lớn rồi mà còn khóc nhè.

Rồi y sáng mắt, mẫu hậu đại nhân đến!

"Mẹ~" Y lao đến ôm eo bà.

Bà Hanagaki nhìn thằng con trai gọi mình bằng giọng sữa. Nũng nịu ôm chặt eo mình, nhìn một vòng thấy nó không sao thì cũng an tầm thở phào một hơi. Lúc này mới nhìn qua hai mẹ con nhà kia.

"Con đánh bạn"

Takemichi chột dạ gãi má, lảng tránh ánh mắt của bà. Bà Hanagaki thở dài, xoa đầu cậu rồi đi đến trước mặt hai mẹ con nhà kia.

"Thật xin lỗi chị, thằng quỷ nhỏ nhà tôi hơi nóng tính, nó đánh bạn là do nó sai" Bà nhìn y, "Đến đây, xin lỗi đi con"

Takemichi bước đến trước mặt thằng nhóc bị mình đánh kia. Dù y chẳng làm gì nó cả, nhưng nó vừa thấy y đến gần là sợ mất mật, túm lấy góc áo mẹ nó định khóc thêm trận nữa.

Ai mà ngờ được, y lại cúi đầu xin lỗi.

Rất trân thành.

"Akkun, được chưa con?" Vị phụ huynh kia cũng không phải không nói lí, thấy hai mẹ con nhà bọn họ cùng xin lỗi thì cũng không làm khó, dù sao thằng con trai nhà mình cũng chẳng phải ngoan ngoãn gì, chắc chắn là làm gì mới bị đánh thế. Chẳng qua với tư cách là mẹ, vẫn phải quan tâm đến cảm xúc của con trai mình.

"Đ...được rồi" Akkun sợ, sợ bản thân mình chỉ cần nói chưa được là thằng nhóc tóc dài kia sẽ ăn tươi nuốt sống cậu.

"Vậy thì ôm nhau làm hòa đi" Hai bà mẹ cùng nói, rồi nhìn nhau bật cười.

Akkun sợ đến đóng băng. Còn Takemichi đã dang tay ra đợi sẵn.

"Bạn ơi ôm nào~"

"Huhuhu, ứ chịu đâu—"

[ Fanfic/take×all/drop ] Chúng Ta Sau NàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ