Chương 6

50 13 0
                                    

(1)

"Hanagaki-san, anh được thăng chức làm đại ca rồi!!??" Dosu kích động, hai mắt phát sáng nhìn Takemichi.

Y nhìn gã khinh bỉ, nheo mắt nói, "Tao mà lại"

Dosu thở ra một hơi nhẹ nhõm, hồi tưởng lại chuyện 1 năm trước.

Nhớ lúc đó. Gã là kẻ mạnh nhất trong tất cả đàn em bên dưới Hanagaki-san. Đi theo y lâu nhất. Rồi một ngày mùa thu có mưa. Y lôi gã đến một công ty cho vay nặng lãi nhận việc. Bắt đầu chân ướt chân ráo đi đòi nợ thuê. Con nợ đầu tiên lực lưỡng đô con. Gã mới 17 tuổi sợ chết khiếp. Vậy mà Hanagaki chỉ đơn giản đưa gã một cây gậy sắt. Hai thằng cùng ác độc đập cho con nợ một trận ra trò. Nhớ lúc đó mình ngầu biết bao nhiêu. Nháy mắt đã trôi qua lâu đến như vậy, cái "trận" đó cũng chỉ là một trong vô vàn trận đổ máu sau này.

Hanagaki-san tiến từng bước. Mạnh như vậy nhưng cũng phải nhẫn nhịn. Rồi sau bao nhiêu nỗ lực leo lên được vị trí đại ca của một khu. Gã là cánh tay trái đắc lực cũng được hưởng theo. Bây giờ có biết bao nhiêu đàn em ở bên dưới, dù lớn hay nhỏ hơn thì đều phải gọi gã một tiếng "anh"

Nhìn bóng lưng cao ngạo của Hanagaki-san ở phía trước. Gã cảm thấy chọn đi theo y thật sự đúng đắn.

Bây giờ y cũng 25 tuổi rồi.

"Đi ăn mừng đi Hanagaki-san!" Dosu mở điện thoại, tìm quán ngon ở gần đây để hai người cùng đến, miệng hỏi ý kiến Takemichi, "Anh muốn ăn gì?"

"Không đói nên tao không biết đâu, mày chọn đi"

"Được thôi"

(2)


"Lúc gặp lại, không ngờ lại ở trong tình cảnh như thế này?" Akkun xúc động nhìn 'bạn thân', à thật ra, đã không còn thân nữa. Cậu mở to mắt, cố gắng nhìn ngắm thật kĩ khuôn mặt vẫn luôn đẹp đến quá đáng của Takemichi. Bỗng nhiên không nhịn được, đưa tay chạm lên gò má của y mà vuốt ve.

Takemichi nhắm mắt lại, rồi nhìn sang nơi khác, để mặc Akkun làm mình gì thì làm. Đã lâu không gặp, cứ để cậu ấy làm vậy cũng được.

Akkun thở dài, thu tay lại. Nhìn Takemichi mặt không cảm xúc nhìn xuống dưới đất, "Tôi mời cậu một bữa được không?"

Takemichi lập tức ngẩng đầu, "Tôi kh-"

"Không được phép từ chối!" Akkun mau chóng chặn họng y.

Takemichi bị Akkun nắm tay kéo đi.

Dọc đường, hết trẻ con đến người lớn đều nhìn bàn tay đang nắm chặt của hai người. Nói một cách thật chính xác, là chỉ có Akkun cầm tay Takemichi. Còn Takemichi được cậu kéo đi.

Đi ngang qua cửa kính của một cửa hàng. Bóng của hai người phản chiếu lên đó. Akkun lúc này mới để ý, sao Takemichi cao quá đỗi vậy!!

"Cậu đã cao đến như vậy rồi ư?? Mét bao nhiêu nói mau!"

Takemichi liếc mắt sang trái, liếm liếm môi, nghĩ ngợi, rồi chậm chạp nói, "m82"

[ Fanfic/take×all/drop ] Chúng Ta Sau NàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ