Chương 2: Chương trình Công Lý (2)

142 17 5
                                    

Edit: jena

Nhìn thấy "Lawson" cứng họng, Ninh Chước bật cười.

"Đùa chút thôi." Anh lấy ngón tay quấn lấy lọn tóc xoăn bên tai: "Một câu hỏi cuối, nếu quý khách tạm thời muốn hủy bỏ đơn hàng, chúng tôi có cần trả lại tiền đặt cọc không?"

"Lawson" nhìn anh như một thằng điên, nổi gai óc "ừm" một tiếng, âm cuối còn run run rẩy rẩy kéo dài một lúc lâu.

Ninh Chước gật đầu một cái, nhanh chóng biến mất sau cánh cửa như một bóng ma.

"Lawson" nín thở hơn mười giây mới dám xác định anh đã rời đi, không bao giờ quay trở lại nữa.

Xác nhận mình đã an toàn, người đàn ông hít sâu một hơi, lấy một tấm huy hiệu tròn khắc hình đại bàng, sau đó dùng đầu ngón tay vuốt ve nó hai lần đầy trìu mến và tăng âm lượng của "Chương trình Công Lý" về như cũ.

Khác với lần trước, người đàn ông chợt nhoẻn miệng cười.

Bây giờ không chỉ có một mình "Lawson" xem "Chương trình Công Lý" đang phát sóng trực tiếp.

"Chương trình Công Lý" là một chương trình điều tra tội phạm có tuổi thọ lâu đời tập trung vào việc phát sóng trực tiếp các vụ hành quyết tử tù.

Đây là khát vọng mãnh liệt nhất của thành phố Ngân Chùy đối với chính nghĩa.

Khương mặt của tên tội đồ phản chiếu trên vô vàn gương mặt lớn nhỏ khác nhau ngồi trước màn ảnh.

Họ chăm chú nhìn vào phạm nhân với những ánh mắt khác nhau.

Căm ghét phẫn nộ.

Si mê mù quáng.

Xoa bóp cổ tay mà thở dài.

... Có cả sự tiếc thương.

Trong một biệt thự ở khu Attleboro, phu nhân Charlemagne đã gần 40 nhưng vẫn được chăm chút nhan sắc tốt đang đau lòng nhìn tên tội phạm giết người điển trai trên màn hình.

Bà hỏi người quản gia đứng bên cạnh lần thứ 18: "Đã sắp xếp xong chưa?"

Quản gia kiên nhẫn trả lời lần thứ 18: "Thưa, đã xong."

Phu nhân oán thán: "Chậc, dùng người của mình đã được rồi, sao cứ phải tìm người bên ngoài..."

"Ngài ấy là thanh tra của Bạch Thuẫn, có rất nhiều ánh mắt đang theo dõi ngài ấy từng giây từng phút." Quản gia ân cần giải thích: "Xin phu nhân yên tâm, chúng tôi đã điều tra kĩ lưỡng lý lịch của lính đánh thuê phụ trách vận chuyển, đó là một người có kinh nghiệm phong phú, hành động bí mật, tác phong nhanh nhẹn, quan trọng nhất là không có quan hệ gì đến chúng ta."

Phu nhân tò mò hỏi: "Có biết lái xe không?"

Quản gia cười.

Đây chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể, rốt cuộc cũng chỉ là sự quan tâm của một người mẹ được nuông chiều thành tánh.

Quản gia tinh ý không tiếp tục đào sâu thêm vào các chi tiết khác: "Đã chuẩn bị nước ấm và thuốc an thần ở trong phòng ngủ trên tầng hai."

[ĐM/EDIT] Kẻ địch khó thuần - Kỵ Kình Nam KhứNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ