Chap 5

648 54 4
                                    

Chap 5

Đặt cặp kính cận xuống bàn sau khi đã kiểm tra một lượt bản hợp đồng Nam đưa cho, Becky cảm thấy không có điểm gì bất hợp lý, nhưng nghĩ sao vẫn cảm thấy thật kỳ diệu, đứa bé này là một thần đồng thật sao? Nghĩ đến đây, ánh mắt của Becky hướng đến chỗ Freen đang ngồi nghịch chiếc điện thoại được Nam vừa cho, ban đầu cô còn định từ chối nhưng cô ấy bảo rằng muốn dùng nó để tiện liên lạc bàn việc với Freen, như thể chuyện hợp đồng này chắc chắn sẽ diễn ra thành công.

"Freen, con qua đây cô muốn nói chuyện cùng con!" - lời nói của Becky vẫn khẽ khàng không nhanh không chậm nói, thu hút được sự chú ý của bé con.

Freen đang ngồi trên ghế gỗ phía xa đi đến ngồi đối diện Becky trong phòng khách, dáng người nhỏ con nhưng ngồi rất ngay ngắn, nghiêm túc chờ đợi người lớn nói chuyện: "Dạ!"

"Bản hợp đồng này quả thật rất tốt, tập đoàn FB cũng là tập toàn lớn, tương lai nếu con làm việc ở đây khả năng phát triển không có gì bàn cãi." - Becky dừng lại nhìn khuôn mặt có phần cụ non của đứa trẻ chỉ mới lên năm: "Cô rất mừng vì con phát huy được tài năng của mình từ sớm, nhưng cô cũng hy vọng con có được khoảng thời gian tốt đẹp với đúng độ tuổi của mình. Có bạn bè, học tập và phát triển bình thường như bao đứa trẻ khác. Nếu con tập trung vào việc thiết kế này, thêm cả chương trình học, thời gian vui chơi của con sẽ không có..."

Freen thoáng ngây người trước lời nói của Becky, mấy ngày qua cô luôn vắt óc suy nghĩ làm sao để giảm thiểu gánh nặng của bản thân nhất có thể để giúp đỡ cô ấy, tưởng rằng kế hoạch này rất hoàn hảo, còn khiến Becky tự hào về mình, không nghĩ tới việc điều đầu tiên cô ấy nghĩ tới và lo lắng chính là mất đi khoảng thời gian vui chơi của một đứa trẻ nhỏ, trái tim theo đó dâng lên cảm giác ấm áp cảm động.

Mỉm cười xua xua tay, Freen đáp lại: "Không đâu ạ! Trước đó cô Nam cũng đã trao đổi với cha mẹ con về chuyện này, không chiếm dụng quá nhiều thời gian của con đâu. Hơn nữa thiết kế cũng cần có cảm hứng, phải có không gian mới phát huy tốt được."

Becky thầm tán dương thái độ của Freen, ở đứa trẻ này đúng là có một loại khí thế khác hẳn những đứa trẻ đồng trang lứa, cách nói chuyện cũng già dặn hơn nhiều, là cô thật sự đã nhặt được bảo bối sao?

"Con rất biết ơn vì cô Becky đã nhận nuôi con, còn suy nghĩ cho tâm tư của con rất nhiều. Cho nên con cũng muốn dùng khả năng của mình để giảm bớt phần nào gánh nặng cho cô."

Becky không nói thêm lời nào vòng tới ôm tiểu bảo bối vào lòng vỗ về, đứa trẻ dù trưởng thành đến đâu trải qua biến cố lớn vẫn khiến người khác không khỏi đau lòng, Freen như thế còn mạnh mẽ hơn cả cô, nghĩ đến đây khiến Becky có chút hổ thẹn.

"Freen ngoan lắm! Nhận nuôi con là quyết định đúng đắn nhất của cô!"

"Cô Becky... được ở cùng cô thế này con cảm thấy cũng rất may mắn." - đây là lời nói tận đáy lòng của Freen, ban đầu cảm thấy mặc cảm và vướng bận nên cô luôn muốn từ chối lòng tốt giúp đỡ của người con gái này, nhưng tận sâu trong tim, cô cảm thấy rất vui mừng và hạnh phúc. Được sống chung với người mình yêu thương, ngày ngày gặp mặt nói sao cũng cảm thấy vui sướng đi.

Người lớn và trẻ nhỏ - Phần 3 - FreenBeckyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ