Section three

218 24 7
                                    

- " Bắt nạt cậu chính là thú vui của tôi bây giờ " _ Kaiser vừa nói vừa cười mỉa cả lên, trong thật là khó chịu
--------------------

Sau buổi ăn trưa đó, Isagi thường bắt gặp những tiếng nói chuyện rôm rả sau lưng của mình rất nhiều, thậm chí lúc ở một mình cậu còn nghe thấy nữa mà. Cậu có cảm giác rằng cậu chính là đang bị nói xấu, nhưng về lí do gì thì cậu lại không biết.

Sau một ngày học trên trường, đồng thời nghe được vô cùng nhiều tiếng nói chuyện sau lưng thì cuối cùng cậu cũng về nhà. Cậu lao thẳng vào phòng của mình mà bắt đầu suy nghĩ về hành động của mình, cậu nghĩ đi nghĩ lại mà vẫn không hiểu được lí do bị nói xấu.

Rồi theo trí nhớ của cậu mà nhớ lại, việc bị nói xấu bắt đầu sau bữa trưa và sau khi hai tên kia đi. Vậy giờ có thể kết luận hai thằng đó là chủ mưu rồi, chứ cậu không tìm được một lí do hợp lí để cậu bị nói xấu. Nhưng vì sao ?

Vì sao sau khi hai thằng đó là kẻ chủ mưu mà cậu phải hứng chịu ? Vì sao chỉ vì hai thằng đó bắt chuyện và gây sự với cậu thì cậu bị nói xấu ?

Isagi vừa nghĩ, vừa tò mò về thân phận của hai thằng này, rốt cuộc là có thân phận thế nào mà mọi người chỉ nói xấu cậu ? Isagi vừa lo lắng, vừa sợ hãi lại thấy lo âu, cậu lại bắt đầu suy nghĩ nhiều và nhiều hơn nữa, mà càng nghĩ nhiều cậu lại càng tò mò thêm.

*Bốp*

Cậu suy nghĩ nhiều đến mức mẹ cậu phải đánh đầu cậu một cái để cậu tỉnh lại _ " Thật là, mẹ kêu con xuống ăn cơm nãy giờ đó, Yo-chan ! " _ Mẹ cậu cằn nhằn, cô lên tiếng gọi cậu hơn 3 lần mà vẫn không nghe, thật là hết cách mà.

- " Đau con ! " _ Isagi vừa rên rỉ vừa xoa xóa đầu mình, thể hiện sự đau đớn được truyền từ cái cốc đầu lúc nãy  _ " Con biết rồi mà " _ Isagi bĩu mỗi ra, cậu dù có thế nào thì ít nhất cũng nhẹ nhàng thôi, sao đánh cái bốp vào đầu vậy nè..

- " Rồi rồi, sao cũng được nhưng mau đến xuống ăn cơm đấy ! " _ Mẹ cậu nói, rồi quay lưng bỏ xuống dưới phòng bếp, còn không thèm để cậu nói thêm câu nào mà đã đi rồi

- " Xì..Con xuống đây " _ Isagi lại bĩu môi, mệt mỏi đi xuống phòng ăn sau khi suy nghĩ quá nhiều, có lẽ nghỉ ngơi cũng rất cần thiết để tiếp tục tò mò nhỉ-

Ăn xong bữa cơm - cùng với tráng miệng là một cái kintsuba ngon ơi là ngon - thì cậu đi tắm và lại tiếp tục suy nghĩ của mình.

- " Thôi, nghĩ nhiều mệt não quá, ngủ thôi " _ Isagi vừa nói vừa tắt đèn phòng ngủ, vừa đáp chăn vừa nằm xuống. Có thể hiểu rằng cậu đã chuẩn bị tâm lí đi ngủ từ rất sớm rồi, tại vì nghĩ nhiều càng thêm mệt mà.

Thôi thì, mong ngày mai mọi thứ trở về quỹ đạo cũ

----------------

À ừ, cậu nên mong gì khi những điều sẽ xảy ra và đang xảy ra đều luôn trái ngược với mong đợi của cậu nhỉ- ?

Trên trường bị nói xấu(?) thì tạm chấp nhận đi, nhưng đến mức bị cô lập(?) thì không nhé.

Không hiểu vì sao chứ bây giờ trên trường hầu như không ai muốn nói chuyện, mà cũng chẳng giám bắt chuyện với cậu cả. Này chẳng phải cô lập cậu thì là gì ?

[ Blue Lock - KaiIsa ] School DayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ