Chương 10: Tôi?

588 98 20
                                    

douma, chap trc bảo 40 votes có chap ms :))) KO ngờ ae ủng hộ nhiệt tình thế, ms 1 ngày là dc 40 vote r. Mà Chap này tương đối ngắn nên vt cx nhanh :)

***

===

Ngay sau khi câu nói của tôi được cất lên.

Mọi thứ xung quanh trở nên hỗn loạn.

Tiếng la hét, Rên rỉ inh ổi vang lên khắp nơi.

"Phù..." thở dài nhìn vào đám người đang bỏ chạy.

"Thật là..." Nếu không có dũng khí để chiến đầu thì ngay từ đầu họ tới đây làm gì chứ?

"N-ngươi-"

Ồ, vẫn còn tên nào dám đứng lại cơ à.

Quay sang bên cạnh, Một cô cái tóc tím đang cầm một cây lưỡi hái to tướng nhìn chằm chằm vào tôi.

Đôi chân không ngừng run rẩy và giọng nói lắp bắp đó đủ cho thấy cô đang sợ hãi đến thế nào.

Không để ý đến cô, Tôi lấy ra một món từ [kho đồ].

[Kiếm gãy] không có lv tức nó ở lv 0. Chậc... Tiếc thật, đó là vũ khí duy nhất mà tôi sử dụng từ đầu game đến giờ cơ mà.

Dường như hiểu lầm ý định của tôi, người con gái tóc tím đó càng trở nên hoảng loạn hơn.

Giương cây lưỡi hái lên cao một cách run rẩy, cô hét lớn.

"Đ-đừng manh động!"

'hửm?' Có chút bất ngờ, tôi khẽ nhếch mép.

Đã chứng kiến tận mắt khung cảnh tôi cho 2 người chơi đăng suất mà vẫn dám giương vũ khí về phía tôi ư?

Dũng cảm đó.

Mặc dù nhìn cô không giống một người chiến đấu được cho lắm, nhưng tôi công nhận tinh thần đó.

Nhìn sang cô gái bên cạnh,

Đôi mắt vô hồn, toàn thân run rẩy.

Đó chính xác là biểu hiện của một người bình thường khi sợ hãi đến tột độ.

Cũng dễ hiểu thôi, Dẫu sao thì cô ta đã chứng kiến cảnh tôi giết chết 2 người ngay trước mắt cơ mà.

Để mà nói, thì cô nàng tóc tím kia mới là kẻ bất thường khi vẫn dám nhìn thẳng vào mắt tôi.

"haiz... Tôi sẽ không làm gì mấy người đâu"

Đưa 2 tay lên cao, tôi ra dấu hiệu đầu hàng.

Dẫu họ là nguyên nhân chính dẫn đến sự việc phiền phức vừa rồi. Nhưng tất nhiên, Họ không đáng chết. Thử tưởng tượng xem, nếu bạn đang mắc kẹt trong một trò chơi tử thần, rồi bạn nghe thấy những lời đồn về một sát nhân hàng loạt .Sau đó bạn bắt gặp hắn một cách tình cờ? Có là một thằng đàn ông trai tráng cũng sợ bỏ bà, nói gì là một cô gái chân yếu tay mềm chứ.

Sở dĩ tôi giết 2 tên kia là vì chúng thực sự là những tên rác rưởi và dù chết ở đây thì chúng vẫn không thực sự chết ở đời thực.

Nói rồi, Tôi quay lưng bước đi bỏ lại 2 cô gái vẫn còn vẻ sửng sờ trên khuôn mặt.

__________

[Fanfic] - Rimuru Xuyên Đến SAONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ