Cá voi và đại dương

228 31 9
                                    

Nếu cá voi khóc thì sao?

Chẳng sao cả, vì xung quanh nó là đại dương.

Cá voi xanh của tôi ơi, đời này chẳng cầu gì nhiều, chỉ nguyện ước tôi của sau này đối với em luôn là đại dương, vĩnh viễn cạnh bên, vĩnh viễn ôm lấy, vĩnh viễn có thể bảo vệ em.

Dẫu cho kình lạc xảy đến, em vẫn là cá voi xanh của tôi, một cá voi xanh đẹp đẽ nhất.

______________________________________________

"Anh."

"Sao vậy Khoa?"

"Game không?"

"Đợi anh tí nhé. Rồi, đọc mã phòng đi em."

"Sao anh không hỏi gì hết mà vô như đúng rồi vậy."

"Chơi với em thì cần gì phải hỏi, lúc nào anh cũng muốn mà."

"Anh muốn chơi với em thì anh phải nói chứ."

"Ừ, vì lúc nào cũng muốn có một sp như em ở bên, nên anh chẳng muốn nói đâu. Em ghét người nói nhiều mà."

"Anh Rin kì."

"Kì vậy tính ra cũng hay, nhỉ? Kiểu lúc nào Khoa muốn chơi với anh cũng được hết."

"Em mời anh vô luôn rồi đó."

"Sao em bảo là không kết bạn với anh đâu?"

"Giờ người ta muốn kết bạn, muốn anh chơi chung đấy. Đọc mã phòng phiền chết."

"Ừ ha, phiền thiệt."

"Cailonma Quý ơiiiiiiii!!!"

"Em chơi Elsu như cái đặc cầu vậy đó!"

"Em chơi cục đất như cái đặc cầu đó em!"

"Thằng nào đứng rặn 3 phát vô bụi hết 3 cái vậy? Lấy thầy con dao coi!"

"Lấy em con dao lẹ đâm mù mắt anh lẹ chứ đéo có sp nào đẩy con Yena đang Tứ nguyệt trảm về chỗ ad hết á Quý."

"Má thằng này khoái gây sự thiệt á chớ."

"Người gây là em chứ ai."

Hoài Nam và Tấn Khoa nhìn nhau, rồi nhanh nhẹn chộp lấy hai cái tai nghe còn sót lại đội lên đầu, không hẹn mà thở dài.

"Phiền thiệt chứ."

______________________________________________

"Khoa, em ăn cơm rau thịt cá nhiều vô, bụng dạ toàn bánh với nước thế này lớn sao được."

"Kệ em, anh ghét em hay gì."

"Có cho trăm tỷ anh cũng không ghét em nổi nữa á Tấn Khoa, nè, ăn miếng thịt, chứ mẹ anh lại bảo anh ăn hết của em nữa."

"Anh nhìn lại mình đi rồi hẵng nói em, đồ Hoài Nam lùn tịt."

"Cailonma Quý! Em cút xuống đây nhét cơm vô mồm coi!"

"Djtme người ta đang ngủ sủa cái con cak. Cút!"

"Sao cũng là kêu đi ăn cơm mà nửa dưới với nửa trên khác nhau quá vậy bây."

"Kệ đi Lạc ơi, kiểu gì lát Lai Bánh chả đem cơm lên dâng tận miệng thằng Quý, anh Rin thì khỏi phải nói."

"Ừ, kiểu đéo gì thằng Nam cũng xách con xe đi đánh lẻ với thằng Khoa thôi, tao đã quá quen.

Khoa And RedNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ