[ummo] vô hình

6K 302 17
                                    

Sáng sớm như mọi ngày, seonghyeon chuẩn bị đi tắm thì thấy có một chiếc lọ kì lạ để ngay bồn rửa mặt. Anh cũng chẳng nghi ngờ gì mà cho rằng đấy là sữa tắm ruhan mới mua.

Như một thói quen hay dùng chung đồ, anh cầm đi thẳng đến bồn tắm mà dùng luôn cái chai đấy.

Anh vẫn thản nhiên tắm rửa mà chẳng hề hay biết chuyện gì đang xảy ra, cho đến khi anh soi gương. Anh nhìn vào gương thì bỗng cảm thấy hoang mang vì chẳng thấy mình đâu, sờ sờ khắp người nhưng cũng chẳng thấy bản thân mình đâu.

Đang cảm thấy lo lắng thì bỗng cánh cửa nhà tắm mở ra, ruhan bước vào như một thói quen. Anh thấy em cứ nhìn chằm chằm vào mình thì nghĩ em thấy mình nên lấy tay che cơ thể lại.

"ủa? tên này tắm xong chưa tắt đèn đã đi đâu mất rồi?"

Gì chứ? thật sự đây giống như giấc mơ vậy, anh trở nên vô hình thật sao? Anh đưa tay lên tự nhéo má mình, nó đau, vậy có nghĩ đây không phải là mơ.

Đang lo sợ thì anh nghe thấy tiếng nước chảy. Là ruhan đang chuẩn bị tắm. Bỗng mọi lo sợ của anh biến mất, thay vào đó là những suy nghĩ vô cùng ranh ma.

Anh tiến đến phía tấm rèm, hơi hé nó ra, nhìn thân thể nuột nà, trắng trẻo của ruhan làm anh không kìm được mà đưa tay lên chạm nhẹ vào mông em.

Em bị sờ thì giật mình quay lại, nhưng lại chả thấy có ai, thật cứ nghĩ mình chỉ đang bị ảo giác. Nhưng vừa quay lại tiếp tục tắm thì em lại bị trọc eo.

"này! ai đó!?"

Em kéo phăng tấm rèm ra nhưng cũng chẳng thấy có ai. Em bắt đầu sợ hãi quay lại tắm ào cho nhanh rồi tức tốc bay ra khỏi phòng tắm. Anh nhìn một chàng hành động đầy đáng yêu của em thì chỉ biết phì cười.

Hôm nay nhân dịp chẳng ai thấy được mình, anh quyết định bày trò ra trêu ghẹo em bé của mình.

Cầm điện thoại lên nhắn một dòng tin nhắn:" anh có việc chắc phải về muộn" rồi quay qua nhìn em đang nằm vắt vẻo trên sofa ăn bim bim xem TV. Ruhan thấy tin nhắn của anh thì phần vui mừng, phần thấy lo sợ vì những gì nãy mình gặp.

Hôm nay là ngày nghỉ nên ruhan cũng lười biếng chẳng muốn đi đâu. Suốt nửa ngày cậu cứ nằm im trên ghế, hết xem phim thì lại chơi điện thoại, không chơi không xem thì đọc sách.

Tuy là ở nhà một mình nhưng em vẫn luôn có cảm giác như đang bị ai nhìn chằm chằm. Quay đi quay lại kiểm tra nhưng vẫn chẳng thấy gì, sợ quá em liền cầm áo khoác chạy một mạch ra khỏi nhà. Anh cũng theo em đi ra.

Nguyên cả ngày em ở đâu em làm gì cũng có cảm giác ai đó nhìn chằm chằm vào mình, sợ vl sợ.

Tối đấy em về nhà, biết là hôm nay anh sẽ về muộn nhưng em vẫn muốn chờ vì em đang rất sợ. Thấy em không chịu ngủ sớm anh liền lén lấy điện thoại nhắn dặn em đi ngủ sớm vì a sẽ có thể không về.

Em thấy vậy thì cũng cố gắng gạt đi sợ hãi mà vệ sinh cá nhân rồi leo lên giường đi ngủ.

Và lúc em ngủ cũng là lúc mà con sói kia bắt đầu lộng hành.

"ruhan ơi? ruhan à?"

"hanie"

Anh nhỏ giọng gọi em, thấy thật sự đã chìm vào giấc ngủ anh liền nở nụ cười ranh mãnh. Từ từ tiến về phía em đang nằm, nhẹ nhàng kéo chăn ra, lật người cậu nằm thẳng ra, anh từ từ vén chiếc áo ngủ của em lên để lộ hai đầu ngực nhỏ hồng xinh xắn. Anh đưa tay lên xoa nắn ngực nhỏ của em làm nó nhô lên cao, nhìn thứ xinh đẹp mỹ miều ấy anh không thể kiềm lại được mà cúi xuống mút mát nó.

【 S.E.X 】Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ