“Thỏ nhỏ hôm nay thật là khiến người thương mà.” Thái Hanh nhìn Chính Quốc nở nụ cười trầm thấp, lúc này đối phương gần như đã tẩn trụi, ngay cả khí cụ vẫn còn rũ xuống cũng vì cọ xát ban nãy mà nghẹn lại sưng lớn một chút.
Đúng là buộc hắn phải nhanh chóng ăn đối phương.
Kim Thái Hanh biết cậu lúc căng thẳng nên vẫn luôn vô thức nắm chặt thứ gì đó, giống như cực kỳ không có cảm giác an toàn vậy. Tấm da bọc ghế thẫm màu dưới thân vì vậy mà bị siết đến nhăn lại, đầu ngón tay vốn đã trắng bệch vì dùng sức giờ lại càng thêm không có chút hồng hào nào.
Loại cảm giác yếu ớt này thật sự quá dễ dàng gợi lên dục vọng ngược đãi của đàn ông. Thái Hanh cũng không có yêu thích đặc thù nào về phương diện kia, thế nhưng người trước mắt lại khiến hắn chợt nghĩ phải thử một chút, trải nghiệm xem chơi đối phương đến hỏng mất sẽ hưng phấn tới mức nào.
Có điều hắn không cần phải gấp, không lâu nữa hắn sẽ có một cơ hội nghiệm chứng còn thích hợp hơn.
Nghĩ tới đây đột nhiên cảm thấy tâm tình càng thêm tốt đẹp. Hắn cởi cà vạt tiện tay ném xuống đất, sau đó tháo cả khóa dây nịt. Động tác của hắn vẫn luôn ung dung thong thả, so với Chính Quốc trần trụi cả người thì giờ thậm chí ngay cả quần hắn còn chưa cởi.
Thái Hanh thừa nhận bản thân mình đã nhìn thấu suy nghĩ muốn tốc chiến tốc thắng của đối phương, cho nên mới cố ý kéo dài khiến cậu tâm hoảng ý loạn. Nhưng mà cách Chính Quốc đáp lại điều này, với hắn mà nói thì đúng là niềm vui bất ngờ.
Hắn không ngờ cậu có thể chủ động đến mức ấy.
Trước khi hắn cởi khuy quần, Chính Quốc bỗng nhiên quỳ ngồi thẳng người trên ghế sopha, duỗi tay bám lấy thắt lưng hơi hạ xuống của hắn. Kim Thái Hanh dừng tay lại theo bản năng, giây tiếp theo đã thấy đối phương kề sát vào hạ thể mình, sau đó há mồm ngậm lấy khuy quần tây.
Hắn hít vào một hơi, có thể cảm giác được cậu đang run rẩy rất rõ rệt. Chấn động rõ ràng kia thông qua nơi bọn họ tiếp xúc truyền sang hắn, khiến lòng hắn nhẹ nhàng tê dại.
Cậu cúi thấp đầu ngậm khuy quần, cố gắng mở nó ra. Đối phương cúi đầu không nhìn rõ mặt, thế nhưng hắn thấy vành tai cậu đỏ bừng lên, ngay cả cổ đều nhuộm thành một màu hồng nhạt.
Nhịp tim hắn hơi tăng lên, không khỏi khoát tay lên vai đối phương, sau đó xoa xoa qua lại nơi gáy và vai cậu.
Hô hấp Chính Quốc vì động chạm này mà càng lúc càng dồn dập, chỉ dựa vào hàm răng và đầu lưỡi đương nhiên chẳng dễ tháo khuy quần, nước bọt cậu đã tràn ra dính ướt cả cằm, theo động tác của cậu mà thấm vào quần Thái Hanh.
Cằm Chính Quốc thỉnh thoảng lại chạm tới hạ thể đối phương, bởi vậy cậu biết rõ hắn đã cứng đến lợi hại dưới sự câu dẫn của mình. Nhưng cậu làm sao cũng không tháo được cái khuy chết tiệt kia, có chút nôn nóng nhưng lại không dám dùng sức, sợ làm hỏng quần đối phương.
Hắn cũng bị cọ đến khó chịu nổi, bất kể là kích thích về thị giác hay sinh lý thì cũng đều khiến máu hắn chảy gia tốc. Hắn xoa xoa tóc đối phương, sau đó nhẹ nhàng thở hổn hển, thả nhẹ âm thanh dẫn dắt cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taekook Ver] Hợp Đồng Bao Dưỡng
FanfictionKhông RCM Trên Các Trang Mạng Hoặc Bất Cứ Hình Thứ Nào. Tác Giả: Mạnh Khách Tình Trạng: Hoàn Thành Tổng Chương: 87 Thể loại:Sắc, Đam Mỹ Nguồn:whoaibangw.wordpress.com Tên gốc: Bao Dưỡng Hiệp Ước 包养合约 Editor: Toman Thể loại: Đam mỹ hiện đại, cao H, c...