Kim Thái Hanh thở hổn hển điều chỉnh lại nhịp tim và nhịp thở của mình. Hắn buông cánh tay đang đỡ Chính Quốc ra, cả người cậu vô lực ngã ngồi trên sàn nhà, quay lưng lại phía hắn tựa lên két nước run rẩy.
So với bộ dạng bị chà đạp của đối phương thì hắn có thể được xưng là quần áo chỉnh tề, chiếc áo đang mặc chỉ hơi nhăn lại một chút. Kim Thái Hanh dùng giấy vệ sinh lau khô hạ thân của mình rồi kéo quần lên cài đàng hoàng, nhìn qua không hề giống như vừa mới làm trò hoang đường với người khác.
Còn Chính Quốc chật vật hơn nhiều, có điều trong thời gian ngắn cậu chưa thể lấy lại sức lực, không có hơi để lo tới mấy thứ này.
Hắn xoa xoa mái tóc ẩm ướt của đối phương, sau đó quay người vặn khóa mở cửa bước ra khỏi buồng ngăn. Tiếng mở cửa của hắn khiến Điền Chính Quốc tỉnh táo lại, cậu lập tức xoay người nhìn thì đột ngột kéo theo bắp đùi đang mệt mỏi đau đớn, tới khi quay được thì đã không còn nhìn thấy thân ảnh hắn đâu nữa.
Ngay sau đó lại vang lên tiếng cửa phòng vệ sinh mở ra rồi khép vào, có lẽ Kim Thái Hanh đã đi ra ngoài rồi.
Chính Quốc sững sờ ngay tại chỗ, mãi một lát sau cậu mới cúi đầu cắn môi, tiếp đó cố phục hồi tâm trạng, chống vào nắp bồn cầu động đậy thân thể đứng lên.
Chờ đến khi hắn cầm khăn nóng và một chiếc áo sơ mi mới quay lại buồng riêng thì đã thấy cậu vừa mới sửa sang xong chiếc áo nhăn nhúm ẩm ướt trên người. Cậu vén áo mình lên, tốn khá nhiều sức lực để cầm một tờ giấy lau sạch tinh dịch dính đầy bụng dưới và phận thân đã hạ xuống của mình.
Lúc Chính Quốc nhìn thấy hắn liền lộ vẻ bất ngờ, tới khi hắn đóng cửa buồng ngăn lại lần nữa thì cậu còn siết chặt tờ giấy ẩm ướt trong tay một cách mất tự nhiên, cúi đầu không dám đối diện với hắn.
Nhất thời Kim Thái Hanh không nghĩ ra nguyên nhân tại sao cậu tỏ thái độ như vậy. Có điều hắn cũng không để ý lắm, chỉ ném khăn mặt cho đối phương, sau đó khoác áo mới lên khuỷu tay rồi vươn tay cởi nút áo cậu.
“Áo cậu nếu không dính nước thì cũng dính mồ hôi, biết đâu còn có tinh dịch cậu bắn ra, vậy mà còn dám không đổi sắc mặt mặc vào, tôi phục cậu rồi đó.”
Điền Chính Quốc giật giật môi nhưng không lên tiếng. Cầm khăn đứng bất động, tùy ý đối phương mở hết cúc áo sơ mi vừa cài lại đàng hoàng rồi cởi luôn áo cậu ra.
“Chờ chút rồi hãy mặc quần áo vào, trước hết lau khô người đi.” Hắn vo chiếc áo sơ mi bẩn trong tay thành một cục rồi ném vào góc tường, lúc ngẩng đầu lên lại tình cờ bắt gặp ánh mắt cậu đang lén lút nhìn mình.
Chính Quốc lập tức bối rối quay mặt đi, không lâu sau đến tai cũng đỏ hết cả lên.
Kim Thái Hanh không khỏi nhíu mày.
Nhấc tay nắm chặt cằm đối phương, cứng rắn xoay mặt cậu về phía mình. Chính Quốc cố thử mà tránh không được nên không trốn nữa, nhưng vẫn không dám quay đầu nhìn hắn.
Tay Kim Thái Hanh dùng sức bấm một cái khiến cho cậu đau đến hít mạnh vào, lúc này mới chịu tuân theo phản xạ có điều kiện mà đối diện với tầm mắt hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taekook Ver] Hợp Đồng Bao Dưỡng
Hayran KurguKhông RCM Trên Các Trang Mạng Hoặc Bất Cứ Hình Thứ Nào. Tác Giả: Mạnh Khách Tình Trạng: Hoàn Thành Tổng Chương: 87 Thể loại:Sắc, Đam Mỹ Nguồn:whoaibangw.wordpress.com Tên gốc: Bao Dưỡng Hiệp Ước 包养合约 Editor: Toman Thể loại: Đam mỹ hiện đại, cao H, c...