mèo nhỏ
lâm này
muốn đi xem phim với anh không?ngạn lâm lơ mơ, mò mẫm tìm chiếc điện thoại đang liên tục phát ra tiếng chuông thông báo. em mắt nhắm mắt mở, cố đọc rõ từng chữ. và rồi bật hẳn dậy vì nội dung của nó. ngạn lâm vớ nhanh cặp kính trên bàn, liếc sang phía giường bên cạnh.
chăn gối đã được xếp cẩn thận, hoặc do chúng chưa từng được dở ra. nay lâm nổi hứng ngủ sớm, thành ra không để ý gì đến việc người anh cùng phòng đã ngủ hay còn thức. nhưng có vẻ duệ lại là duệ của những đêm trước đây.
không những không ngủ lại còn cả gan nửa đêm nhắn tin rủ đi xem phim. lâm thật sự muốn nổi cáu một trận nhưng liền bình tĩnh lại.
việc tử duệ gần đây mất ngủ, khó đi vào giấc ngủ. ngạn lâm biết rõ, và em cũng biết cả những lần anh lén lút trốn ra ngoài ban công. nhả ra làn khói trắng, rồi ôm mùi thuốc nồng nặc về lại giường. lâm từng ý kiến về việc duệ hút thuốc quá nhiều, vừa có hại cho sức khoẻ mà lâm cũng chẳng thích. mỗi lần như thế anh chỉ gật gù cho qua chuyện.
sau này lâm không còn cảm nhận được mùi thuốc trên người duệ nữa. thay vào đó là những buổi đi chơi chẳng hề được lên lịch sẵn.
em vò tung mái tóc tổ quạ của mình. thuần thục khoác chiếc áo gió đen lên người, lấy chìa khoá xe, tiện tay cầm theo cả chiếc khăn len. cửa phòng mở ra rồi liền đóng lại. căn phòng mới đây còn chút hơi người liền lạnh lẽo đến lạ.
việc di chuyển lên xuống giữa những đoạn cầu thang không đèn bỗng chốc trở nên đơn giản hơn qua vài lần dạo đêm. lâm cẩn thận bước thật nhẹ tránh làm phiền mọi người. và cái người làm phiền em thì đang vui vẻ bấm điện thoại.
"duệ."
"hửm, xuống rồi à."
anh bỏ lại điện thoại vào túi áo mình. xoay người mà đối diện với lâm. anh có hơi ngẩng cổ lên chút, để em choàng chiếc khăn len bao bọc phần cổ trắng. lâm cầm lấy bàn tay đã cóng trước cái gió lạnh buổi đêm mà đút thẳng vào túi áo mình. sau đó dắt anh ra bãi đỗ xe gần đấy. chẳng ai nói ai câu nào, họ ngầm hiểu hành động ấy như một thói quen.
việc hai người họ đến được rạp chiếu phim là chuyện của nửa tiếng sau. lâm thong thả ngồi ở quầy chờ, miệng cắn bỏng ngô tay bấm điện thoại. hai đứa định xem một bộ phim tình cảm của pháp, và lâm hiện đang xem thông tin về nó.
"manquer?"
cầm trên tay chiếc vé xem phim, lâm liếc qua dòng chữ được in đậm ở hàng trên cùng. duệ gật đầu, ngoắc tay tỏ ý rằng đi theo anh. em hiểu vậy liền ôm lấy cốc bỏng cùng hai phần nước. sau đó liền bám theo duệ.
"duệ thích xem thể loại này từ bao giờ vậy?"
lâm một lần nữa lên tiếng, nó thấy hôm nay duệ có vẻ trầm hơn mọi ngày. và nó thì không thích sự im lặng đấy.
"mới đây, hoành nói bộ này rất hay. nên đã giới thiệu với anh."
"thật á? ông anh pikachu ấy cũng lãng mạn ghê."
lâm cảm thán một câu, uống một ngụm nước ăn một miếng bỏng. nó bỗng chả biết nên nói gì, đến khi toàn bộ thiết bị đèn được tắt. lâm mới cảm nhận được một hơi ấm khác được phủ lên mu bàn tay mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[tz] anh ở đây
Fanfictionpart 2 của "em ước gì anh ở đây." vẫn là những mẩu truyện xoay quanh em lâm và anh duệ hehehheehh. lowercase.