Những cái chạm ngại ngùng đến khó cưỡng.

390 69 4
                                    

19 & 34

_____

Em có còn nhớ những đêm đông giá rét, khi mà chúng ta tay trong tay, chẳng một kẽ hở.

Em có còn nhớ những buổi chiều mùa thu, khi ánh nắng nhẹ chiếu rọi lên cơ thể hai ta.

Em có còn nhớ trưa hè nắng gắt, khi tiếng cười đùa làm vang vọng cả một vùng trời xanh thẳm.

Em có còn nhớ sáng của những ngày xuân, khi hoa vươn mình khoe sắc và hơi thở hòa làm một.

Em có còn nhớ hay không, những tháng ngày bình yên chẳng thể quay trở về.

Noel Noa bực bội ấn tắt tivi, hôm nay là ngày lễ tình nhân, tụi nhóc trong đội bóng đều xin nghỉ hết. Đứa thì đi với người yêu, đứa thì đi với bạn bè, cuối cùng chỉ còn lại vị huấn luyện viên "già cỗi" và vài nhóc cầu thủ chăm chỉ đi làm.

Chiếc bụng đã đói meo, nhưng thân thể trưởng thành chỉ ngồi ở đó, lười biếng nên chẳng thèm đi xuống nhà bếp.

Lâu lâu nhịn một bữa vậy.

Noel Noa lim dim nằm trên cái giường rộng lớn, mắt vì mệt mà híp lại, tay buông lõng, định bụng chợp mắt một chút thì tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên. Bàn tay thô to vớ lấy chiếc điện thoại, ấn đồng ý cuộc gọi mà chẳng thèm nhìn xem là ai gọi tới.

"Alo, có chuyện gì?"

"Em vừa về tới nhà thì phát hiện khu chung cư nhỏ này cháy sạch đồ rồi anh ơi, em qua nhà anh nhé?"

Tút.

Noel Noa ậm ờ trong miệng, sau đó cảm thấy giọng nói vừa rồi sao mà quen thuộc thế. Gã trai trưởng thành nằm yên trên giường năm phút thì mới nhớ ra đó là chất giọng đầy quen thuộc của Isagi Yoichi - người mà hắn thầm thương trộm nhớ ba năm nay.

Vl, chưa rửa đống chén ngày hôm qua.

Vl, chưa dọn đống rác trong nhà bếp.

Vl, chưa đi tắm.

Thân hình cao to ngồi dậy, vội vã đi rửa chén, dọn rác và tắm rửa. Không quên nhắn cho thiếu niên nhỏ một thông báo.

"Mật khẩu mở cửa là 01040204."

_____

Isagi vui vẻ đi đến trước cửa nhà với tay không, chỉ mang theo mỗi chiếc điện thoại và giấy tờ tùy thân, may sao bỏ hết đồ quan trọng vô trong két sắt cất sâu dưới gầm giường. Chỉ mất giấy ID tại Đức, nhưng cái đó có thể làm lại được nên thiếu niên không lo nghĩ gì.

Tay thoăn thoắt ấn 01040204 vào bàn phím số nhỏ ở trên tay nắm cửa, thậm chí quên mất phải tìm hiểu dãy mật khẩu kì lạ nãy có nghĩa là gì.

Mở cửa ra liền thấy gã trai đi ra khỏi phòng ngủ, ở phía dưới còn quấn khăn trắng, tay cầm lon bia, phía trên thì hoàn toàn thả rông, cơ bụng rõ rệt thu hút đôi mắt xanh xinh đẹp của Isagi.

...

Đôi bên nhìn nhau, Isagi còn chưa kịp ngại ngùng thì Noel Noa đã tức tốc chạy vào trong phòng, Isagi nghe thấy tiếng tủ gỗ kẽo kẹt mở ra và tiếng móc treo quần áo kêu vài tiếng chói tai vì rơi xuống đất.

[NoaIsa] I saw myself through your eyes.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ