Chương 4 :Hội học tra

107 13 0
                                    

"Không được qua đây, nghe chưa ?"

Trương Cực uể oải nằm xuống bàn nhìn bạn cùng bàn đã gần 1 tháng của cậu chê bai mình . Nhìn cậu ấy cầm bút lên , viết bài giải vào tờ giấy một cách chăm chú . Chưa ra được kết quả cuối cùng đã đặt bút xuống . Sau đó bạn cùng bàn lặng lẽ gật đầu hai cái ngẫm nghĩ gì đó . Trương Cực thầm nghĩ " chúng ta có điểm chung , học tra cùng nỗ lực "

Cả tháng đó , Trương Trạch Vũ đều ngồi xa cậu nhất có thể , hết kêu "biến thái " lại kêu "đê tiện , ngu ngốc ". Trương Cực nghe ba câu đó như việc ăn cơm hằng ngày , chỉ cần thấy mặt người nọ , ắt hẳn sẽ nghe thấy mấy lời yêu thương đó .

Cậu duỗi chân một cái , tay cũng vươn lên . Một buổi học trầm lắng và mệt mỏi . Trương Cực tính nằm xuống bàn qua bữa trưa , lười đi ăn . Ấy vậy nhưng chân dưới bàn quá dài , mà người bên cạnh ngồi cũng chẳng ngồi hẳn hoi . Vậy là hai chân đụng vô nhau .

Trương Cực nghĩ thầm , mình động vô bom nổ rồi . Bạn cùng bàn thân thương của cậu quay sang , liếc mắt một cái . Sau đó xoay đi .

Trương Cực bất ngờ "Tại sao không đánh tôi ???""Tại sao không mắng nữa ?". Không hiểu sao cậu lại có cảm giác hụt hẫng khó tả.

Trương Trạch Vũ và miếng cơm vào miệng . Cậu ngồi cùng hội con trai từ các lớp qua . Miếng xúc xích vừa đến miệng thì tiếng nói vang lên '' Kỳ này ngồi cạnh tao nhé ''

Trương Trạch Vũ cười nham hiểm ''Tao cố nhịn thêm hôm nay , thi học kỳ  là chuyển chỗ rồi . Lúc đó mỗi sáng sẽ không phải ngồi cạnh tên đó nữa .''

"Mà sao mày ghét tên ngồi cạnh thế , tao thấy cậu ta khá hiền mà . Vậy mà mày đánh cậu ấy đến nỗi phải gọi phụ huynh luôn .''

"Sao thế hắn làm gì mày , đánh mày à ?" Một đứa bạn giương mắt hóng chuyện .

''Không "

"Chửi mày à ?"

"Hình như không !"

"Vậy thì tại sao , để bọn tao còn xử lý ?" Cả đám tiến lại hóng hớt một thể . Chỉ có đàn anh Hạ Tuấn Lâm ngồi yên , đang chơi game cùng Tống Á Hiên trường bên .

"Không biết nữa , ghét thì ghét thôi ."

Cả hội quay lại làm việc của mình . Thì là trùm trường đây kiệm lời ít nói . Bỗng qua bên kia , một đàn anh khác và khay cơm ngã òa ra đất .

Người ngồi im lặng từ nãy đến giờ cuối cùng cũng lên tiếng , gương mặt lạnh đi mấy phần , ánh mắt nặng nề "Mắt mũi đặt đâu đấy ?"

Một cô gái thấy hết cảnh vừa nãy liền tiến tới "Hạ Tuấn Lâm , rõ ràng tôi thấy cậu để chân ra ngáng đường người ta , sao cậu lại ăn nói giả dối vậy ?"

Sau đó cô gái ấy chạy lại , tính đỡ đàn anh bị ngã kia lên . Người kia đã vội vàng phủi quần áo , tránh khỏi bàn tay cô gái , tự lực đứng dậy , quay lại nói một lời cảm ơn . Hội trưởng hội học sinh đang ăn gần đó đi lại :

"Hạ Tuấn Lâm , cậu đừng suốt ngày làm phiền thành viên hội chúng tôi nữa , lỗi của cậu còn chưa đủ sao ?"

Hạ Tuấn Lâm quay lại , nâng mắt khỏi màn hình vừa hiện lên hai chữ "Defeat" . Cậu thở dài một hơi .

[Cực Vũ] Trùm trường  nói yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ