GiyuuShino

185 11 1
                                    

Shinobu rất thích được ngắm biển,cô thích cảm giác vừa se lạnh của nước biển và cái ấm áp của mặt trời khi hoàng hôn.Cô có thể ngắm biển mỗi ngày và hàng giờ mà không cảm thấy nó nhàm chán vì đây là nơi mà cô gặp được Giyuu,người chồng sắp cưới của cô.Cô còn nhớ rất rõ,ngay cái khoảng khắc đầu tiên gặp anh thì cô đã biết rằng,đó sẽ là người mà sẽ sống chung cả đời với cô

"Em đã chuẩn bị xong chưa"Giyuu đi đến chỗ cô và ôm eo cô

"Sắp xong rồi"Shinobu vừa nói vừa cười

Giyuu hít hà mùi hương nhẹ nhàng của hoa hồng trên mái tóc của cô,hương thơm nhẹ nhàng và có chút quyến rũ

"Chúng ta đi thôi"

Giyuu và Shinobu đã sắp trở thành vợ chồng với nhau.Trước khi cưới,anh đã đặt vé trên một chiếc du thuyền cho hai người họ.Anh rất thích ngắm nhìn Shinobu khi ngắm biển,ánh mặt trời chiếu vào cơ thể nhỏ bé của cô rồi chiếu cái bóng ấy xuống biển xanh.Đó là nàng thơ!Nàng thơ của cuộc đời anh

"Thích quá anh nhỉ"Shinobu không khỏi trầm trồ chiếc khung cảnh đẹp của thiên nhiên

"Sao,món quà anh dành cho em thấy sao.Vui đúng chứ"Giyuu ôm eo cô

Khoảng khắc ấy thơ mộng và tuyệt đẹp đến nhường nào nhưng nó cũng chẳng thể kéo dài mãi

"SHINOBU"Giyuu gào tên cô trong vô vọng "Đừng làm anh sợ mà"

Anh ngồi sụp xuống,ánh mặt vô hồn nhìn về phía biển.Nước mắt từ khóe mi cứ tuôn ra,thân thể bé nhỏ của cô lạnh ngắt và tím tái đi vì ở dưới nước quá lâu.Cho tới khi chết,đôi mắt của cô vẫn không nhắm đi,vùng vẫy trong làn nước xanh trong vô vọng.Chính anh đã không nhắm chặt tay cô khi cô rơi xuống,chính anh đã trực tiếp giết người mà anh yêu.Anh cho đó là lỗi của mình,và giờ thì người anh yêu đã đi theo biển xanh

"Không SHINOBU,sao em lại bỏ anh"Giyuu ôm lấy thi thể của cô

"Chúng tôi thành thật xin lỗi"Một pháp y bảo 

"Không không,sao em lại nhẫn tâm ra đi mà bỏ anh.Em...em hứa sẽ ở bên anh suốt đời cơ mà"Giyuu gào khóc trong tuyệt vọng

"Chúng tôi thật sự chia buồn ạ"

"Tại sao chứ.Sao ông trời lại nhẫn tâm cướp đi người con yêu chứ,tại sao vậy"Giyuu gào khóc đến kiệt sức,đôi mắt đỏ lên và sưng vì khóc quá nhiều

Sau tang lễ của Shinobu,kể từ ngày ấy,Giyuu đã đem trái tim mình vứt xuống biển xanh cùng với người mà anh yêu.Đã có rất nhiều người cố khuyên anh nên kiếm một cô gái nào để làm vợ đi nhưng anh đã từ chối và bảo rằng "Khi nào có một cô gái giống như cô ấy,tôi sẽ đồng ý cưới".Nghe như thế mọi người đều lắc đầu vì anh

Và rồi anh cũng dần bớt đi nỗi đau phần nào và tiếp tục cuộc đời của mình mà không có cô.Anh đã mua một cái máy quay và quay những khoảnh khắc hạnh phúc nhất của mình

"Hưm,tôi là Tomioka Giyuu,24 tuổi.Đây là nhật kí của tôi,không là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất của tôi khi không có em,Shinobu à"Giyuu cười trừ 

Và kể từ đó trở đi,những khoảnh khắc hạnh phúc đều được anh ghi lại vào chiếc máy quay đó

"Shinobu nhìn nè,đây là món em thích đây.Nó ngon thật sự luôn"

[AllShi] Cô nàng trùng trụ Omega của chúng tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ