Một buổi sáng đẹp trời của những ngày cuối tháng 7, trời đã chuyển dần sang thu dịu mát, không còn cái nắng nóng oi bức của mùa hè.
Có một cái đầu lấp ló phía ngoài cánh cổng của khu chung cư.
‘Ding dong…ding dong’
Hai con người đang nằm quấn lấy nhau trong chăn bị làm phiền bởi tiếng bấm chuông, Zhang Hao khó chịu nhăn mặt lấy chân đạp đạp vào người Sung Hanbin ý bảo dậy mở cửa, lại bị người ta biết như không biết nhéo má một cái, nói với giọng lí nhí: “Cục cưng ơi có ai gọi mình kìa.”
Sau vài phút vật lộn đấu tranh tinh thần, đôi uyên ương đã bước chân xuống giường với đôi mắt ngái ngủ và đầu tóc rối bời. Vì là ngày nghỉ nên Zhang Hao chỉ muốn ngủ một mạch từ sáng đến tối, không muốn có người làm phiền lại còn vào lúc sáng sớm tinh mơ như thế này nên mới buông một câu: “Mẹ bà sáng sớm đứa nào bấm chuông inh ỏi lên thế, làm phiền giấc ngủ của tao, chẳng nhẽ tao lại đấm cho vài phát.”
“Từ từ bình tĩnh anh ơi nhỡ đâu người ta có việc gì.” Sung Hanbin ôn nhu xoa xoa mái tóc còn dựng lên như cây bồ công anh của người yêu mình.
Tiếng chửi văng vẳng của Zhang Hao như ngừng lại khi thấy rõ người đứng trước chung cư, đó là một cậu trai cao lớn có mái tóc nhuộm bạch kim, mặc nguyên một cây đen cùng với đống hành lí lỉnh khỉnh, cả người tỏa ra khí chất công tử nhà giàu. A! Là cậu bạn mới thuê phòng mấy hôm trước. Anh thầm đánh giá người này rất giống Kim Gyuvin, đều là mấy khứa thiếu gia cao cao đẹp trai, đã thế lại còn lắm tiền.
Mỗi tội Gyuvin nhà mình trẩu vãi.
“À…em chào anh ạ, em là Ricky. Đợt trước anh có đăng bài share phòng mà em thấy ổn nên đã nhắn cho anh ý ạ.”
“Ừ anh nhớ cậu rồi, cậu vào nhà đợi chút để anh gọi chúng nó dậy.”
“Vâng ạ.”
“Ây để anh xách giùm hành lí cho đỡ cực.” Sung Hanbin vẫn luôn tốt bụng như vậy, vì thế lũ quỷ ở đây mới được đằng chân lên đằng đầu.
“Em cảm ơn.”
3 người xách đồ đạc để tạm vào góc phòng, Zhang Hao bận đi dực đầu mấy nhóc kia dậy nên Sung Hanbin đã ngồi tiếp chuyện bạn nhỏ ngoài này.
"Em uống nước đi, để anh giới thiệu nhé. Anh là Sung Hanbin, năm nay 22 tuổi, thật ra chung cư này là của bố mẹ anh, anh sống ở đây nên tiện quản lí luôn cho mấy đứa đỡ ngại. Còn vừa nãy là Zhang Hao, ảnh 23 tuổi --- là người yêu anh." Nói đến cuối, Sung Hanbin không tự chủ mà nhoẻn miệng cười.
Ricky liền trêu chọc vài câu: "Ú ù, bảo sao em thấy hai người đẹp đôi."
"Ấy đừng khen anh ngại." Sung Hanbin giả bộ xua xua tay, lại nhớ ra: "Em biết mình ở phòng 1 rồi đúng không? Chung cư mình còn một phòng nữa, aida toàn mấy đứa trẻ con, coi nhau như người trong gia đình ấy mà. Tí nữa mà em thấy chúng nó điên điên dại dại thì mặc kệ nhé, nhìn thế thôi chứ cũng tình cảm lắm."
Ricky nghe kể mà không nhịn được cười: "Em biết rồi ạ."
"À mà anh có hợp đồng không em kí cho?"
BẠN ĐANG ĐỌC
《ZB1》Nghìn lẻ chuyện chung cư
FanfictionChuyện về một chiếc chung cư xàm xí quy tụ 12 con người bất thường.